Có thể biến thành bộ dáng của người khác, có thể ăn linh đan như ăn kẹo đậu phộng, lại còn biến thành một cơn gió, sức mạnh siêu phàm, quan trọng nhất là còn ăn thịt người nữa!
Tuy không biết vì sao Lăng Tiêu có thể làm như vậy, nhưng mà Du Tiểu Mặc khẳng định y nói hấp thu trí nhớ nhất định phải hút trí nhớ của người đó đi, hắn cảm giác mình tới gần một chân tướng vô hạn, nhưng mặc kệ hắn có suy nghĩ thế nào cũng không chọc thủng được tấm màng mỏng kia.
Sau khi tiêu hóa xong trí nhớ của Khương trưởng lão, tại một chỗ hẻo lánh trong trí não của Lăng Tiêu lập tức nhiều thêm một mảnh tinh phiến trôi bồng bềnh, mảnh tinh phiến kia đúng là trí nhớ của Khương trưởng lão.
Đây cũng là một trong những năng lực bẩm sinh của y, sau khi hấp thu trí nhớ của một người, vì không để lẫn lộn với trí nhớ của mình, y sẽ đem trí nhớ của những người đó đều tách riêng ra, trí nhớ của Lâm Tiếu cũng thế, đến lúc muốn dùng tới, chỉ cần hắn tập trung thì trí nhớ của bọn họ sẽ tự hiện ra.
Lăng Tiêu mở mắt, liếc nhìn Du Tiểu Mặc đang dùng vẻ mặt kinh ngạc mà theo dõi y, khóe miệng hơi nhếch lên, “Sợ sao?”
“Ôi chao!” Hồn của Du Tiểu Mặc đang bay lượn khắp chốn, đột nhiên nghe thấy có người nói chuyện với mình, lúc kịp phản ứng lại đã thấy Lăng Tiêu đang nhìn hắn, đôi mắt đen huyền sâu thẳm, không kiềm chế được liền hỏi: “Vừa nãy là cái gì vậy?”
Lăng Tiêu gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336428/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.