Tại tập đoàn Ngôn thị, Ngôn Khải Đường đang ở văn phòng của Ngôn Dịch, anh suy nghĩ rất lâu, lâu và chuyên tâm đến cả bước chân cũng không hay biết gì, sau những gì anh nghe được từ lão Ngũ anh đã hận, rất hận bản thân mình không sớm tìm lại cô sớm hơn Song Nhi của anh sẽ không chịu nhiều tổn thương như thế. Ngôn Dịch nhìn em trai mình đang suy nghĩ mà thầm than, trước giờ anh biết em trai mình không như thế, con người như em trai anh anh rất hiểu rõ, chỉ có chuyện khiến em trai anh rót hết tâm tư vào mới khiến trạn thái trầm tư của Ngôn Khải Đường, và mãi chỉ có một chuyện liên quan đến người con gái mà NGôn Khải Đường em trai anh coi hơn mạng sống của mình.
- Khải Đường_ Ngôn Dịch lên tiến kéo dòng suy nghĩ của NGôn KHải Đường.
- Anh, cô ấy mất chứng SSTRW, những gì em cố gắng trong hai năm qua sẽ tan thành mây khói nếu những oan hồn kia kéo cô ấy về lại quá khứ đã mất của cô ấy._ NGôn Khải Đường chậm rãi nói, lòng anh rất đau, rất khó chịu anh không muốn mất cô, điều đó không khác gì lấy mạng sống của anh, Song Nhi của anh là người cố chấp, nếu cô biết anh xóa đi kí ức của mình thì Song Nhi của anh sẽ hận anh cả đời.
- Sẽ có cách thôi, em đừng suy nghĩ nhiều. TÌnh cảm em dành cho cô ấy không ai sánh bằng, Song Song sẽ hiểu._ NGôn Dịch chỉ biết nói lời an ủi cho em trai mình lúc này.
Tại một nhà hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-angle/1673115/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.