Tô Lực sững sờ, im lặng gật nhẹ đầu. Giống như là do dự trong chốc lát, anh ta nhìn về phía Thương Sùng, hỏi: "Ngài Thương, mấy ngày qua Sở Niệm đều ở trong nhà anh sao?"
Thương Sùng nhướn mày, trong con ngươi màu đen lóe lên tia sáng, sáng chói làm cho người ta choáng váng.
"Tôi là người giám hộ của cô ấy, cô ấy không ở nhà tôi thì ở đâu? Cảnh sát Tô, gần đây có phải công việc quá bận hay không, thậm chí quên luôn cả chuyện này à?"
Nhạy bén bắt được vết nứt thoáng qua trong đôi mắt Tô Lực, trong mắt Thương Sùng lướt qua ý cười chiến thắng.
Buổi chiều tự mình ra ngoài, cũng chỉ muốn lợi dụng cảnh sát báo cho Sở Niệm biết vụ án của Bạch Oánh đã được giải quyết. Chỉ là, anh không ngờ, Tô Lực lại tán gẫu với Sở Niệm lâu như vậy, còn cười vui vẻ nữa.
Vốn là, anh cùng không muốn xuống xe để cô nhóc này phát hiện ra mình. Nhưng thấy được ánh mắt lưu luyến nhiệt tình của Tô Lực với Sở Niệm, anh thật sự có ý định bóp chết Tô Lực một phen. Giữ vững nguyên tắc làm tốt chức vụ người giám hộ, anh quyết định xuống xe, có hành động trước.
Lời Thương Sùng nói làm cho Tô Lực hoàn toàn cạn lời, cũng khiến Sở Niệm nhíu mày. Cô không hiểu người này muốn giở trò quỷ gì, lại ở trước mặt người ngoài nói mờ ám như thế.
Mất tự nhiên nhìn Tô Lực, thấy anh ta không có phản ứng, cô liền nhanh chóng dùng cùi chỏ đánh về phía người đàn ông đáng ghét kia. Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/80694/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.