“Lúc ngươi hôn mê, ta chỉ muốn cho ngươi nhận biết rõ mọi chuyện sớm chút. Còn chuyện Tư Đồ Nam trả thù…” Minh Vương ngừng lại, đôi mắt đầy vẻ châm chọc. “Ta cũng chỉ là ở bên trong khơi nguồn, xe chỉ luồn kim chút tác dụng mà thôi.”
Sở Niệm cùng Thương Sùng có lẽ cũng không biết, thời gian Tư Đồ Nam tới Mộ Thành chân chính kỳ thật cũng đã ba năm.
Vì những người trong giới tương đối kín tiếng, vả lại bà nội luôn cố ý bảo hộ Sở Niệm nên Tư Đồ Nam tìm kiếm cô lâu như vậy nhưng vẫn không tìm được cô.
Là kiếp, cũng là giải. Minh Vương cố ý để lộ phong thanh cũng chỉ là tuân theo luân hồi mà thôi.
“Đê tiện!” Sở Niệm thóa mạ, nắm chặt song quyền, cố nén hận ý trong lòng. “Ngươi có biết hay không chính là ngươi xe chỉ luồn kim hại chết bà nội ta! Ngươi an bài như vậy, rốt cuộc có hay không một chút lương tri?!”
Minh Vương thần sắc lạnh lùng, nhìn thẳng Sở Niệm, trên người lệ khí ẩn ẩn vờn quanh. “Bà nội ngươi đã chết mười mấy năm rồi, có thể tồn tại tới bây giờ n gươi nên biết đủ! Ngươi dám nói lương tri với Minh Vương địa phủ… Sở Niệm, ngươi không cho rằng ngươi thực buồn cười sao?”
Sở Niệm theo bản năng sửng sốt một giây, sau đó phản ứng lại, cô khoanh đôi tay trước ngực. “Thật là rất buồn cười, ngươi vì mục đích mà không từ thủ đoạn, mạng của bà nội ta và Tử Lam Sam sao có thể làm cho ngươi có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116963/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.