Một tuần sau, Sở Niệm rốt cuộc dọn ra khỏi tòa nhà mang cả niềm vui cùng nỗi buồng, chính thức dọn về nhà Thương Sùng.
Dù bọn họ chưa kết hôn, nhưng trong mắt Hoa Lệ cùng mọi người thì chuyện này chỉ là việc vô cùng hợp lý.
Tư Đồ Nam dường như biến mất khỏi cõi đời, tìm kiếm gã không có chút manh mối. Tuy rằng Thương Sùng và Cẩm Mặc không đề cập tới, nhưng Sở Niệm cũng biết gã chắc chắn không có khả năng bỏ qua mọi việc.
Không đạt được mục tiêu sẽ không dừng tay phải không? Tư Đồ Nam, Sở Niệm ta đang đợi ngươi!
Mỗi ngày tĩnh dưỡng, Sở Niệm tính cách cũng thay đổi hẳn, cô kh ông còn vô tâm tươi cười như trước, mà trở nên nhu thuận hơn, thậm chí mỗi ngày còn chìm đắm trong sách cổ.
Cô trầm mặc im lặng làm Thương Sùng không biết là tốt hay xấu. Chính là không đoán biết được tâm trạng mới là điều làm cho người ta lo lắng nhất.
Nhớ tới cuộc gọi hai hôm trước của Nhạc Du, Thương Sùng ngồi trước bàn ăn chần chờ rồi nhìn về phía Sở Niệm:
“Nha đầu, hai hôm nữa… đám cưới của Nhạc Du, chúng ta có đi không?”
Đúng vậy, Nhạc Du muốn kết hôn cùng Mặc Vân Hiên. Lựa chọn này được đưa ra sau khi Lôi Báo bị bắt giữ.Không nghĩ được cô gái bé nhỏ mong manh như vậy làm sao có đủ dũng khí kết hôn cùng một người đã trở thành hai bàn tay trắng… cũng không biết làm sao cô thuyết phục được ba mẹ mình… dùng tình yêu đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116905/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.