Từ lúc Thư Tiếu Nhi vào nhà tới giờ, nhiệm vụ chính của Hoa Lệ chính là ngầm giám thị ả.
Tuy cô không rõ vì sao chủ nhân lại đáp ứng cho Thư Tiếu Nhi ở lại nhà, nhưng dù vì cô hay vì Sở Niệm, cho dù chủ nhân không giao việc thì Hoa Lệ cô cũng sẽ thời thời khắc khắc dán mắt lên con mãng xà tinh này.
Thiên tính của Mèo là mẫn cảm. Lần xuất hiện này của Thư Tiếu Nhi làm Hoa Lệ cảm thấy không ổn.
Nghĩ tới dáng vẻ xuất quỷ nhập thần của ả, Hoa Lệ mím môi, ngước đôi mắt xanh lam về phía Thương Sùng:
“Chủ nhân, Hoa Lệ cảm thấy Thư Tiếu Nhi lưu không được.”
Lúc này đây nói câu không lưu ả lại được, thực lòng Hoa Lệ không có chút tư tâm nào trong đó. Cô nghĩ lúc này nếu Thư Tiếu Nhi gây ra bất cứ chuyện gì thì chủ nhân và Cẩm Mặc cũng chẳng… còn sức đâu mà đi chỉnh đốn.
Đôi mắt xanh hiện lên sát ý không hề che dấu, Hoa Lệ trầm mặt, rồi nói: “Bằng không, chủ nhân để Hoa Lệ đi thu thập ả đi, quả bom như vậy biến đi càng sớm càng tốt.”
Cẩm Mặc cũng tán đồng với ý kiến của Hoa Lệ, ánh mắt hai người đồng loạt nhìn về phía Thương Sùng, làm cho hắn đang đứng ở bậc cầu thang có chút bất đắc dĩ.
Lúc trước lưu Thư Tiếu Nhi Lại, một là vì muốn ả làm việc cho mình, hai chính là phòng ngừa vạn nhất, không cho ả có cơ hội làm bậy.
Nhưng nữ nhân này tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116865/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.