Bản thân mình ra lệnh cho một người xa lạ thật sự mang lại cảm giác vớ vẩn. Đặc biệt là ra lệnh cho người dùng tiền mời mình tới…
Nằm ở trên giường Thích Tiểu Vi trong lòng thực rối rắm, nếu cô có thể có lựa chọn khác, thật đúng là không muốn liếc mắt nhìn lại thứ kia chút nào.
Ác mộng là bởi vì nó mà bắt đầu, tất cả những gì về bút tiên đều khiến cô sợ hãi.
Tiểu Lộ chết, Trịnh Nam chết, thậm chí là Đào Phỉ còn có Điền Húc chết, đều làm Thích Tiểu Vi mỗi ngày sống trong khủng hoảng cùng áy náy.
Cứ thế bị dày vò, cô chỉ muốn rằng mọi chuyện đã xảy ra chỉ là một cơn ác mộng!
Giống như hạ quyết tâm rất lớn, Thích Tiểu Vi nhìn Sở Niệm liếc mắt một cái rồi bật dậy nửa ngồi ở trên giường.
Nhận lấy điện thoại màn hình còn sáng, Thích Tiểu Vi run rẩy đầu ngón tay, nhìn vào tấm ảnh của cả bốn người.
Bàn vẽ xiêu vẹo bị ném qua một bên, nến sáp ong thì tắt, các cô vẫn cười ấm áp.
Đôi mắt Thích Tiểu Vi đỏ lên, nâng ngón tay chạm vào hình dáng mỗi người, nước mắt tràn mi.
Tình cảm đè nén đã lâu trong khoảnh khắc ập đến. Sở Niệm nhìn cảnh này cũng có chút bi thương.
Thở dài thật sâu, cô vỗ vỗ bả vai Thích Tiểu Vi, yên lặng an ủi cô nàng.
“Ta không có việc gì, ngươi không cần lo lắng.” Thích Tiểu Vi đưa tay lau đi nước mắt, đau khổ cười với Sở Niệm, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116815/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.