Ngồi ở trên tường vây Tử Lam Sam lạnh lùng cười, hai mắt màu tím lần đầu tiên đối diện đôi mắt đỏ đáng sợ của Thương Sùng.
Nhỏ giọng nói, âm điệu mang theo ma lực trêu chọc nhân tâm, Tử Lam Sam nghiêng đầu, mở miệng nói: “Đã thận trọng suốt hàng vạn năm, Hạt Bạt ngài trong lòng thế nào thì Tử Lam Sam thật đúng là không dám đoán mò.”
Rất là vô tội cười một cái, Thương Sùng ngồi cách Tử Lam Sam 30 mét.
Không rõ nguyên do liếc ả một cái, Thương Sùng nói: “Hiện tại có thể nói cho hết chưa?”
Tử Lam Sam gật đầu nhìn bầu trời dần sáng. “Chủ nhân ta tên thật là Tư Đồ Nam, sinh thời thân phận hắn cũng đúng như các ngươi đoán, là Miêu gia hậu nhân. Nhưng mà các ngươi không biết chính là, hắn… hơn ba mươi năm trước cũng đã qua đời.”
Thương Sùng có chút khiếp sợ, hắn trăm triệu không nghĩ tới S kia vậy mà lại là người đã chết!
Trách không được tạo được một kết giới khổng lồ như vậy, trách không được hắn có thể như vậy lặng yên không một tiếng động khiến Cẩm Mặc lâm vào ảo cảnh.
Ban đầu còn tưởng rằng hắn còn có ai chống lưng phía sau, không nghĩ tới chân tướng hóa ra lại như vậy.
Vô cùng do dự nhíu mày, Thương Sùng nghiêng đi đầu, hỏi: “Rồi sao nữa?”
“Giống như các ngươi đã biết, Miêu gia hậu nhân sống không quá 40 tuổi. Cũng như các ngươi tưởng tượng, rất nhiều chuyện đều chồng chất ở trong lòng, cho dù chết đi cũng căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116806/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.