Nghi Ngờ Ta Sao?
Khác với Vương Lượng mặt mày cau có trầm tư, Thương Sùng ngồi kế bên trông nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Không phải hắn không tin những lời Vương Lượng nói, mà là do chuyện nhà tù này nọ của con người đối với Hạn Bạt mà nói, chẳng là gì.
Làm ra động tĩnh lớn tới vậy để ép mình rời đi, đem súng lục dính ánh bạc kia để hù dọa. Lúc này THương Sùng an ổn, thành thành thật thật ngồi đây cũng do hắn đã có kế hoạch rồi.
Bao nhiêu âm mưu tiềm tàng, lúc này đều đã dần lộ ra dưới ánh sáng. Hắn cũng muốn nhìn theo kẻ đi bên cạnh S, rốt cuộc có thể giống như Tử Lam Sam chạy thoát khỏi tay mình không.
Còn bốn ngày nữa là tới tiết Thanh Minh, Thương Sùng cảm thấy hắn phải nắm chặt thời gian.
Tiếng còi xe cảnh sát phá tan đêm mưa, từng giọt mưa vẫn tí tách rơi đều, mơ hồ bên ngoài cửa kính xe cảnh sát.
Thương Sùng liếc mắt nhìn khung cảnh không trăng sao, Cẩm Mặc… mấy ngày tới phải bảo vệ Sở Niệm cho tốt.
…
Tiểu khu cán bộ Chính phủ - nhà Tô Lực.
Nhìn người cha ít khi nói cười ngồi trên bàn làm việc, Tô Lực đứng trong thư phòng không khỏi nhăn trán.
Do lâu rồi mình không liên hệ với Sở Niệm hay sao nhỉ? Cho nên khi nhận được điện thoại của Vương Lượng lúc chiều khi đang tra án thì người đầu tiên Tô Lực nghĩ tới vẫn là cô ấy.
Hắn tự nhận mình không phải người rộng lượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116790/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.