Thương Tiên Sinh, Mời Đi Một Chuyến
S đứng trước cửa sổ không hé môi, hắn chỉ lạnh lùng cười sau đó tiếp tục nhìn cảnh bên ngoài.
Mặt trời đã ngả về Tây, ánh sáng và bóng đêm đang đan xen luân phiên cho nhau. Ánh dương vừa ngạo nghễ sắp bị đóng đêm lạnh lẽo cắn nuốt sạch sẽ.
Thật đẹp…
Bộ dạng không cam lòng kia giống như quả tim đang bị cắn nuốt, nhảy lên một nhịp rồi nằm im lặng lẽ.
…
Người ta nói đã xui thì uống nước cũng bị sặc. Đặc biệt trong những thời khắc mấu chốt như vậy bỗng nhiên có việc lạ lùng xảy ra.
Lúc chiều Sở Niệm đang ở cùng Thương Sùng bàn bạc về việc siêu độ ngày 5 tháng 4 thì vài tiếng sau bỗng có mấy cảnh sát mặc cảnh phục xuất hiện trước cửa nhà Thương Sùng. Thậm chí trong đó có một cảnh sát mà cô và Thương Sùng đều quen biết… Vương Lượng!
Cẩm Mặc và Hoa Lệ nghiêm túc nhìn mấy cảnh sát ngoài cửa, còn Sở Niệm và Thương Sùng thì giật mình sửng sốt.
Từ lần gặp mặt trước tới giờ cũng hơn một tháng, bạn bè gặp nhau cũng không cần phải như vậy chứ? Sở Niệm cau mày ngơ ngẩn bước tới phía trước nhìn Vương Lượng hỏi:
“Vương Lượng, anh làm cái gì đó?”
Mấy cảnh sát đứng cạnh Vương Lượng thấy vậy tự nhiên hiểu rõ. Tuy lần này là cấp trên tự nhiên hạ mệnh lệnh nhưng mà do cũng là quen biết trước nên bọn họ cũng chỉ đứng yên đó không nói tiếng nào. Trong nháy mắt bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116785/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.