Chương 231
Em Nói Sao Thì Là Vậy
Tuy có thể đoán được Sở Niệm nói sẽ không có tốt lành gì nhưng Thương Sùng vẫn cong khoé môi nhìn, ý bảo cô nói tiếp
Sở Niệm cắn môi, không biết vì sao nhìn dáng vẻ của Thương Sùng lúc này cô lại không nói nên lời.
Bản thân mình thực sự tức giân hắn, nhưng mà… nếu mình không cẩn thận làm hắn bị thương tâm thì sao?
Rời mắt khỏi gương mặt của Thương Sùng, Sở Niệm nhíu mày, thở dài một tiếng, phun ra mấy chữ “Không có gì.”
Thương Sùng nhướng mày, cô ấy vẩn để ý cảm thụ của mình.
Trong lòng đột nhiên len lỏi cảm giác hạnh phúc, Thương Sùng càng thêm nhu hoà. Hắn không nhịn được mà bước tới một bước, nhìn Sở Niệm nhẹ giọng hỏi. “Chút nữa em tính đi dạo hay là… tính quay trở về khách sạn?”
Sở Niệm nhấp môi, hơn nửa ngày sau nói: “Đi dạo.”[edit by Meo_mup]
“Vậyđi cùng nhau nhé?” Thương Sùng hơi hơi mỉm cười, dướiánh mắt nghi ngờ củaSở Niệm nói tiếp: “Dù sao hôm nay anhcũng không có kế hoạch gì, còn em thì không thông thạo ngoại ngữ gì cả mà chạy loạn ở bên ngoài, anh không thể nào không cảm thấy lo lắng hết.”
Tâm lý phòng ngự của Sở Niệm có chút tan rã, sau vài phút cân nhắc giãy dụa, dưới ánh nhìn chăm chú của Thương Sùng, cô gật đầu thoả hiệp.
Chỉ tiếc thoảhiệp này của cô chỉ duy trì được có hai tiếng, sau đó cô liền bắt đầu…hối hận.
Lầnđầu tới Paris, đi trên đường nhìn ngắm mọi thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116694/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.