*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chính mình thực sự không nghĩ tới Hoa Lệ sẽ tự tiện đi tìm Sở Niệm, nghĩ đến tính cách của nha đầu không biết giữ mồm giữ miệng này, Thương Sùng liền nhíu chặt mày, bảo Cẩm Mặc gọi điện thoại kêu cô nàng trở về.
Nhưng mà ai biết điện thoại mới vừa nối máy, Hoa Lệ liền nói cô nàng đã trên đường về.
Giọng cô nàng tựa hồ có chút không tốt, chẳng lẽ là Sở Niệm nói gì sao?
Thương Sùng trước nay chưa từng cảm thấy thấp thỏm đến vậy. Chờ Hoa Lệ về mới hơn mười phút mà đã trở thành một thanh niên không có chút EQ.
Hắn bắt đầu miên man suy nghĩ, hắn bắt đầu biến nôn nóng bất an.
Cũng không đợi Hoa Lệ mở miệng khi về tới cửa, Thương Sùng tiến lên trực tiếp hỏi: “Hoa Lệ, ngươi vừa rồi đi gặp Sở Niệm sao?”
Hoa Lệ sửng sốt một chút, hiển nhiên bị chuyện Thương Sùng thình lình hỏi như vậy dọa. Nhưng nghĩ lại những lời ban nãy Sở Niệm nói, cô nàng vẫn là trầm khuôn mặt, nhìn qua chỗ khác. “Thưa vâng.”
“Mấy ngày nay cô ấy có khỏe không? Cảm xúc có tốt hơn không?” Thương Sùng nhăn chặt ấn đường. “Cô ấy còn giận ta sao?”
Hoa Lệ phá lệ không có trả lời những câu hỏi liên tiếp của chủ nhân mà ngước mắt nhìn trời.
“Chủ nhân, nếu ngài đã lo lắng cho Sở Niệm như vậy, tại sao không tự mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116685/chuong-223-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.