*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 219
... Đầy Người Anh
Liệu sẽ có ai… trong lòng thật là đao thương bất nhập, bách độc bất xâm?
Cố gắng nhớ lại những hình ảnh ở quán ăn hồi hôm, Sở Niệm nằm trên giường đưa tay bóp đầu còn đang đau nhói.
Buồn bã ỉu xìu mà thở dài, cô cảm thấy rượu bia này nọ, vẫn là uống ít sẽ tốt hơn.
Vốn muốn xem giờ giấc, chính là mới vừa xoay đầu qua, trong lúc lơ đãng liền đối diện với đôi mắt sâu hun hút không thấy đáy của Thương Sùng.
Sắc mặt của hắn bình lặng nhìn không ra bất luận hỉ nộ gì, Sở Niệm trong lòng rối bời, đem đầu chui vào trong chăn.
“Tỉnh rồi à?” Thương Sùng thanh âm trước sau như một dễ nghe, trầm ấm, mang theo mị lực câu hồn.
Chui trong chăn, Sở Niệm gật gật đầu, thanh âm lí nhí: “Dạ”
“Đầu còn đau không?”
“…… Có chút.” Sở Niệm không rõ Thương Sùng lúc này âm mưu gì, chỉ còn cách đáp lời hắn
Thương Sùng dựa vào đầu giường, liếc xéo đống chăn tròn vo, ngả ngớn hạ đuôi lông mày, hắn nỗ lực kìm nén không cười ra tiếng. “Một khi đã như vậy, thì còn lấy chăn trùm lên đầu làm gì? Chẳng lẽ em cho rằng như vậy, sẽ không cần phải phụ trách việc hôm qua nữa ư?
Phụ trách… hai chữ thật làm người ta liên tưởng tới nhiều thứ.
Chui trong chăn, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116677/chuong-219-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.