Chương 172
Hắn dùng tay nào sờ?
Tay bị trói lâu nên có chút tê cứng, được tự do tạm thời nên Sở Niệm duỗi duỗi chân. Bước vòng qua sáu gã đàn ông trước mặt, cô nói:
“Đánh chỗ góc tường, ta sợ ảnh hưởng tới sức phát huy của mấy người. Hay mấy người lùi ra giữa sân đi, ra tới đó chúng ta bắt đầu?”
“Đừng có tỏ vẻ nữa!” Gã dữ tợn gắt.
Sở Niệm xoa xoa lỗ tai, khoanh tay trước ngực. “Người thì đứng trước mặt mấy người, ta cũng đang ở đây chơi với mấy người không phải sao?”
Gã đàn ông nhíu mày, trừng mắt với Sở Niệm một hồi lâu mới nói đám anh em quay người ra sân giữa.
“Niệm Niệm không cần lo cho tớ, có cơ hội thì chạy đi, nghe không?”
Nhạc Du vốn vẫn đang theo dõi cuộc trò chuyện cho rằng Sở Niệm làm vậy chỉ để bảo hộ cho mình, cô nỗ lực nghiêng người hướng tới Sở Niệm, cau mày nói. Cũng không trách cô được, rốt cuộc trong mắt Nhạc Du thì Sở Niệm chỉ như một đứa trẻ ham chơi mà thôi.
Sở Niệm năm tay, nháy mắt. “Nhạc Du, cậu còn nhớ hai gã túm cậu lên xe là tên nào không?”
Nhạc Du nghi hoặc, cho dù không rõ ý của Sở Niệm khi hỏi, nhưng vẫn cắn môi gật đầu. “Nhớ chứ, là hai gã vừa túm cậu lúc nãy.”
“Từ lúc cậu bị bắt tới giờ, có tên nào đụng chạm cậu không?”
“Có, có một tên dùng tay sờ mặt tớ.”
“Đứa nào?” Sở Niệm quay đầu nhìn lại sáu gã đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116625/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.