Chương 161
Yêu em là đương nhiên
Editor: Meo_mup
“Trả giá bằng việc bị đuổi học em cũng không tiếc sao?”
Thương Sùng cảm thấy thật ngọt ngào.
Đôi mắt đen láy của Sở Niệm ánh lên vẻ cương quyết, nhìn theo ngón tay về ngọn đèn thủy tinh ở trần nhà.
“Đương nhiên, nhưng mà con người em trước nay đều công bằng. Người khác làm em mất đi cái gì, em sẽ bắt hắn trả lại cho em gấp đôi!”
Danh dự, học vị, trước giờ Sở Niệm đều không để bụng. Lúc trước chưa yêu đương với Thương Sùng, cô vẫn tự cho mình là người cô đơn.
Chỉ cần một người ăn no thì cả nhà không đói bụng chính là trạng thái của cô.
Nhưng mà, bây giờ không còn như vậy nữa.
Cho dù cô không biết gia cảnh Thương Sùng rốt cuộc thế nào, cô cũng không cho phép bất cứ ai lợi dùng mình để hãm hại hắn.
Hắn trước giờ đều yên lặng bảo vệ cho cô, cũng như cô hiện tại là giống nhau!
Bên trong cửa kính, tiếng cười của Thương Sùng vang vọng khắp nơi, hắn cười tươi như đóa anh túc tranh nhau nở trong bóng đêm, kinh diễm mà quyến rũ câu tâm người khác.
Hắn có thể nói lúc này hắn thật sự yêu đến chết mất thái độ phúc hắc của Sở Niệm sao?
Cường giả trên đời nay trước nay đều không nói câu ‘quân tử báo thù mười năm không muộn’, những lời ăn miếng trả miếng, mà trả gấp mười lần mới là lời nói – đạo lý của kẻ mạnh, chúa tể!
Nha đầu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116611/chuong-161-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.