Chương 156
Vì em là Sở Niệm
Edit: Meo_mup
Dì Vân thấy là Sở Niệm thì thả lỏng một chút, tươi cười đánh giá cô gái trước mặt nói:
“Hóa ra là Niệm Niệm đó, lâu rồi không tới ngó dì Vân, dì Vân còn tưởng con quên luôn dì rồi chứ.”
“Dì Vân lại nói đùa. Niệm Niệm có quên ai cũng sẽ không quên dì Vân mà.” Sở Niệm ôm dì Vân, mặt tươi cừoi như mặt trời tháng tư.
Cô ló đầu vào cửa, nhìn trái nhìnphải. “Dì Vân, Nhạc Du có nhà không?”
“Con đó, đúng là may mắn mà. Tiểu thư vừa mới về xong, đang cùng bạn nói chuyện trong sân đó.”
“Vậy con vào tìm cô ấy.”
Dì Vân gật đầu cười kéo Sở Niệm vào nhà. Nhớ ra cái gì, bà quay người lại, nhìn về phía Thương Sùng hỏi “Niệm Niệm, đây là bạn con à?”
Sở Niệm gật đầu, mặt trắng nhỏ đỏ hồng lên.
Thương Sùng mỉm cười, “Dì Vân khỏe.”
“Khỏe khỏe.” Dì Vân cười vài tiếng, mặt đầy thâm ý nói thầm vào tai Sở Niệm. “Niệm Niệm ánh mắt thât không tồi, tìm được bạn trai cao ráo đẹp trai như vầy.”
“Dì Vân này!” Sở Niệm vành tai đỏ hồng, hờn dỗi kéo tay áo dì Vân, rồi quay đầu lại nhìn Thương Sùng.
“Niệm Niệm xấu hổ hở? Ha ha, coi như dì Vân chưa nói gì nha.” Dì Vân cười, cầm tay Sở Niệm. “Đi nào, dì đưa mấy đứa đi gặp tiểu thư.”
Sở Niệm cong khóe môi, Thương Sùng sắc mặc ôn hòa đi theo sau.
Ba người đi qua biệt thự tới sân sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116605/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.