Lại là thịt cá.......
Sở Niệm gãi gãi mái tóc tổ quạ, đáp: "Sáng sớm đã ăn món ‘tươi mới’ đó, hình như có chút......Làm cho người ta không nuốt nổi."
"Chị Sở Niệm, chị thật sự không thích ăn thịt cá sao?"
"Không phải. Chỉ là không có thói quen ăn đồ đó vào buổi sáng, cho nên cảm thấy......"
"Vậy bình thường buổi sáng chị ăn cái gì?"
"Ờ......Cháo trắng và bánh quẩy." Cô cũng không thể nói với Hoa Lệ là do mình lười nên cho tới bây giờ đều dùng thời gian ăn sáng vào việc ngủ đi.
Sở Niệm dựa vào cạnh giường, đảo mắt, nói ra một đáp án thông dụng.
Đầu bên kia truyền đến sự im ắng, một lúc sau Hoa Lệ mới nói: "Vậy chúng ta lập tức đi ăn cái đó, chị Sở Niệm mau rời giường rửa mặt, hai mươi phút sau em đến dưới lầu đón chị."
"Em biết nhà chị ở đâu sao?"
"Biết rõ, buổi sáng anh em có nói cho em biết." Hoa Lệ cười hắc hắc.
"Xe em mới mua ngày hôm qua đã mang đến rồi, đúng lúc chạy một vòng, để chị Sở Niệm là người đầu tiên khai xe. Chị nên biết, Cẩm Mặc cũng chưa được ngồi xe em lái đâu."
"Em biết lái xe?" Hoa Lệ đối xử với cô khiến cô có chút được cưng mà hoảng, chỉ là, cô cứ có cảm giác kỳ quái ở đâu đó.
"Đương nhiên, không nói với chị nữa, chị nhớ mau rời giường, giờ em liền đến đón chị."
"... Được."
"Vậy tới thì điện thoại nhé?"
"Không thành vấn đề."
Rốt cục xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116561/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.