"Cô ta có cái gì hay mà hỏi? Không phải trên bản tin đã nói rồi sao?" Sở Niệm như ăn vị chua, tặng anh một ánh mắt coi thường.
"Anh cũng đừng hy vọng xa vời là em sẽ đồng tình với cô ta, chưa nói đến chuyện cha cô ta đã làm với em, chỉ dựa vào chuyện lúc trước cô ta cứ quấn lấy anh cả ngày, em khó mà có hứng thú với sự sống chết của cô ta. Chẳng lẽ anh không biết cái gì gọi là ‘Tình địch gặp mặt, hết sức đỏ mắt’ sao?"
"Tình địch? Anh lại không biết cô ta là tình địch của em."
"Anh nói ngược rồi, không phải cô ta là tình địch của em, mà là cô ta coi em như tình địch." Sở Niệm đứng dậy, hướng về phía Thương Sùng, phất tay áo.
"Không thèm nghe anh nói nữa, em và Hoa Lệ đã hẹn cùng đi dạo phố rồi. Đi nhé ~ "
Thương Sùng đứng dậy đưa cô ra cửa, dõi mắt nhìn cô rời khỏi, anh mới xoay người trở về phòng khách. –ll,,q,,uy,,,do,,,,nn----Thấy Cẩm Mặc đã xuất hiện ở cạnh ghế sofa, anh ngồi xuống ghế, hỏi: "Chưa tìm được người phụ nữ kia sao?"
Cẩm Mặc lắc lắc đầu, đáp: "Không có, cô ta giống như tan biến khỏi thế giới này, dù dùng tiểu quỷ cũng không tìm được hơi thở."
Đêm hôm đó, sau khi cậu và Hoa Lệ chén no nê tên sát thủ kia, liền đi tìm Âu Dương Chính Long ngay. Vị đại ca xã hội đen đó đúng là có bản lĩnh, thấy hai người đột nhiên xuất hiện trong phòng mình mà không bị hùa dọa. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116548/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.