Đi ở trên đường, Tần Tâm Nhu như tượng gỗ bị người rút đi linh hồn, lung la lung lay đi trên đường. Cô ta không có tâm tư để ý chiếc ví da đã bị mình vứt bỏ kia, trong đầu đều là những lời Thương Sùng mới nói ở trong quán cafe.
Thân thể của cô ta còn đang run rẩy, cô ta không biết vì sao Thương Sùng lại biết được những chuyện quá khứ kinh hoàng đó của mình.
Tần Tâm Nhu ngừng lại, run run rẩy rẩy nhìn hai tay mình. Đôi tay này đã từng dính đầy dơ bẩn, cô ta ngây thơ cho rằng tất cả đều đi qua rồi. Những cơn ác mộng đó, những nỗi đau khổ kia sẽ không còn xuất hiện trong sinh mệnh mình nữa.
Nhưng là vì cái gì.......Hết lần này tới lần khác đều là như thế này!
Hai hàng nước mắt không thể xóa đi sự đau khổ và thù hận của cô ta, Tần Tâm Nhu cầm di động lên, bấm số của Âu Dương Chính Long.
Điện thoại vang lên hồi lâu sau, đường dây mới thông, một tiếng nói lạnh lẽo, âm trầm truyền ra từ điện thoại: "Tiểu Nhu, con vẫn còn quay về sao?"
Tần Tâm Nhu đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của ông ta, cô ta gắt gao siết chặt bàn tay, hỏi ngược lại: "Vì sao ông phải lừa tôi?"
"Ừm?"
"Không phải ông nói đã rửa sạch sẽ quá khứ của tôi rồi sao? Không phải ông nói về sau sẽ cho tôi sống cuộc đời của mình sao? –l,,,e.e.,quy,,,,,don,,,,---Vì sao vẫn còn người biết quá khứ của tôi, tại sao phải gạt tôi?"
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116544/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.