Sở Niệm cắn môi, không chớp mắt nhìn anh. Tô Lực nói không sai, cô bảo anh để thi thể lại, dù sao cũng phải cho anh một lý do hợp lý. Chỉ là......Ngộ nhỡ sau này thật sự xảy ra chuyện, thân phận của cô bị bại lộ cũng được, nhưng sự an toàn của Tô Lực bị uy hiếp, cô nên làm cái gì bây giờ?
Trong lòng cô rất giãy giụa, thấy Tô Lực chậm chạp không chịu nhượng bộ, Sở Niệm đành phải cầu cứu nhìn về phía Thương Sùng, hy vọng anh có thể thuyết phục Tô Lực rời đi.
Đáng tiếc, lúc Thương Sùng đi tới, chỉ nói một câu: "Có thể" rồi để cho Tô Lực đi dặn dò nhân viên làm việc.
Mi tâm Sở Niệm sắp nhíu thành một cục rồi, cô bèn hỏi: "Sao anh lại để cho anh ấy ở lại? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây?"
"Em không để anh ta ở lại, chắc chắn anh ta cũng không đồng ý để lại thi thể ở đây cho em." Vừa rồi anh đã nghe rõ cuộc nói chuyện của Tô Lực và Sở Niệm. Tính tình của Tô Lực rất cố chấp, nếu dễ dàng lui bước như vậy, anh ta cũng sẽ không đuổi theo Sở Niệm, đến bây giờ vẫn chưa buông tay.
Đóng gói xong hành lý của cô, Thương Sùng nói tiếp: "Anh ta là cảnh sát,==...q.q.,,,doonnnn----===thân thủ sẽ không kém. Đợi giải quyết xong mọi chuyện, em xóa ký ức của anh ta đi là được. Những chuyện khác, bây giờ chúng ta chỉ có thể đi một bước tính một bước."
"Hết cách rồi sao?"
"Hết rồi."
Sở Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116525/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.