Thương Sùng dĩ nhiên không để ý đến những điều đó, anh cũng biết Sở Niệm cũng không để ý người ta nhìn mình như thế nào. Chỉ là, dù sao cô vẫn là sinh viên, nếu như thân thiết với anh quá, những người khác chắc chắn sẽ bàn tán sau lưng cô.
Anh luyến tiếc đẩy cô vào trong những thị phi đó, cho nên lần này, Thương Sùng chỉ nhận lấy áo khoác cô đưa rồi mặc vào, sau đó yên lặng theo sau lưng cô, đi xuống xe buýt.
Lần này, người phụ trách khảo sát thực địa là chủ nhiệm Lý, giáo sinh trong trường, Thương Sùng là trợ lý của anh ta, chịu trách nhiệm giúp đỡ trông chừng an toàn cho sinh viên. Tổng cộng hai giảng viên, ba hai sinh viên, thời gian là ba ngày hai đêm.
Mà chỗ bọn họ đứng lúc này đúng là dưới chân núi Thái Hành cách Mộ Thành hơn sáu trăm km, đỉnh núi giáp đường chân trời, cây cối vây đầy xung quanh. Cho dù giờ đang là ban ngày, nhưng ánh trăng lờ mờ, hồ nước hiện ra vẻ tĩnh mịch, cảnh tượng trước mắt cũng chẳng kém ban đêm là bao.
Bọn họ lựa chọn một chỗ bên hồ làm bản doanh, thầy chủ nhiệm điểm danh, sau khi chấm dứt khâu báo quân số, vị chủ nhiệm Lý khoảng chừng bốn mươi tuổi nhưng hói đầu kia liền diễn thuyết trước mặt sinh viên.--><,,,lllqlqllldoonn,,,,--- Nội dung đơn giản là nội dung của cuộc khảo sát lần này và muốn mọi người phải chú trọng an toàn. Nói lưu loát hơn một tiếng, nội dung vừa buồn tẻ lại vô vị.
Chủ nhiệm Lý luôn tự cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116522/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.