Hình như cô đâu phải là người gây chuyện, người hù dọa bọn họ càng không phải là cô nhé. Thôi quên đi, đối với loại người như vậy cũng chẳng có gì để nói cả.
Nghiêng đầu cười với Nhạc Du đang chạy về phía mình, Sở Niệm cúi người đỡ cô gái đứng lên khỏi mặt đất, hỏi thăm: "Không sao chứ, bạn có muốn đi bệnh viện hay không?"
Cô gái lắc đầu, bởi vì vết bớt nơi khóe mắt nên vẫn tự ti không có ngẩng đầu lên, đáp: "Không cần đâu, tôi, tôi rửa mặt liền không sao rồi."
"Bạn chắc chứ?"
"Ừ, cám ơn bạn Sở Niệm." Cô bạn nhìn nhìn bàn tay vẫn đặt trên cánh tay mình, theo bản năng lùi một bước, giống như rất sợ mình sẽ làm dơ cô.
Sở Niệm giống như đã nhận ra tâm tư đó của cô, cũng không để ý, vươn tay vỗ nhẹ phủi đi bụi bặm trên người cô, nói: "Bạn biết tôi sao? Vừa rồi nghe nữ sinh cao kều đó nói bạn vì che chở cho tôi, cho nên mới bị bọn họ bắt nạt. Là thật sao?"
Cô bạn cứng người, gật đầu nhẹ, sau đó lại nhanh chóng lắc lắc đầu.
"Ừm, tôi không hiểu rõ ý của bạn." Sở Niệm cũng bị cô làm cho hơi lúng túng.
"Các cô ấy nói xấu bạn, đúng lúc tôi nghe được vài câu. Bạn, bạn không biết tôi, tôi chỉ là nghe qua tên bạn ở trong trường học thôi."
"Nếu đã không biết, vậy bạn còn nói giúp tôi nữa."
"Trước kia tôi ở trong trường đã gặp qua bạn mấy lần, mặc dù bạn không thích nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116498/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.