Sở Niệm không ngừng tìm kiếm đáp án ở trong đầu, tìm tới tìm lui, cũng chỉ có lý giải này là hợp lý nhất. Khẽ nhíu mày, nâng một cánh tay giấu kín ở phía sau Thương Sùng lên, dùng ngón tay chọc chọc phía sau lưng anh. 
Thương Sùng liếc mắt, bâng quơ quay đầu thấy người phía sau đã hiểu rõ ý. Một tay tùy ý đưa ra sau lưng, nắm lấy cánh tay đang đặt trên eo mình, coi như làm cho cô an tâm. 
Trong lỗ tai truyền đến tiếng thở kích động của người đàn ông đứng đối diện, anh lập tức biết được tên Lưu Dương kia nhìn thì như bình thường, nhưng lại đang liên tục xem xét kỹ bọn họ. 
Ánh mắt quét qua Đinh Nhiên còn đang líu ríu, không ngừng cáo trạng, sau đó dừng ở trên người Lưu Dương. Khóe môi Thương Sùng nhếch lên ý cười hờ, tay trái giả vờ bịt kín lỗ tai. 
"Ngài Lưu, sở thích của ngài......Quả nhiên không tệ." 
Lưu Dương nhanh chóng nhíu mày, tùy ý liếc qua Đinh Nhiên. Cảm xúc trong mắt không có thay đổi gì, nhưng lại khiến cho người phụ nữ kia ngậm miệng lại. 
"Nếu anh đã gọi tôi là ngài Lưu, vậy anh nhất định đã biết rõ bối cảnh của tôi." Yên tĩnh vài phút, cuối cùng Lưu Dương cũng mở miệng. 
"Là có người bảo anh đến điều tra tôi sao?" 
"Đoán đúng một nửa." 
"Tôi trả giá gấp đôi, anh chỉ cần nói mục đích của người đó là gì thôi." 
Thương Sùng có thâm ý khác nhún vai, đáp: "Anh thông minh như vậy,chắc đã đoán được một chút đi?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116486/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.