"Không sao, lát nữa anh ấy sẽ gọi điện thoại cho mình, lại nói mình ở bên cậu nhiều thì không được à?" Về chuyện ở lại trong nhà Thương Sùng, hôm Sở Niệm gặp Nhạc Du thì đã nói với cô ấy rồi.
"Đương nhiên là được chứ, chỉ là Niệm Niệm..."
"Ừm? Làm sao vậy?" Sở Niệm cầm quả táo đã gọt xong đặt vào trong tay Nhạc Du, thấy trong mắt cô ấy thoáng qua chút mờ ám, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
"Không có gì, chỉ là cảm thấy hiện tại hình như cậu và thầy Thương ở chung khá hòa hợp nhỉ." Nhớ tới lúc trước Sở Niệm nói với mình, cô ấy phải đến nhà Thương Sùng ở một thời gian ngắn, trên mặt còn khá miễn cưỡng, quả thực khác hẳn với bộ dạng vừa rồi.
Sở Niệm chẹp chẹp cái miệng nhỏ nhắn, đáp: "Ở chung không tệ, chỉ là Nhạc Du à, hình như lời nói của cậu chứa đầy hàm ý đấy ~~"
"Nào có, mình chỉ cảm thấy thầy Thương luôn đối xử đặc biệt với cậu, cậu không có phát hiện sao? Hơn nữa bộ dạng của người kia còn đẹp trai như thế, rất xứng đôi với cô chủ Sở của chúng ta."
"Đừng nói lung tung, anh ấy đối xử với mình như vậy, cũng chỉ vì anh ấy vẫn là người giám hộ trên luật pháp của mình. Với cả, người ta là thầy giáo của chúng ta đó."
"Thầy giáo thì sao? Điều luật nào quy định thầy giáo không thể thích sinh viên, sinh viên không thể thích thầy giáo hả?" Nhạc Du liếc qua khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng hồng của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116478/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.