Chương 711
Tôi chỉ nói hai ba câu, ông liền nói theo cược hết.
Người biết còn nhận ra tôi chỉ là một người ngoài, nhưng người không biết còn tưởng tôi là cha ông đấy!
……
Ngày hôm sau.
Lương Siêu dậy sớm, đi tới bên phòng Mộ Khuynh Tuyết gõ cửa.
Hôm nay nên giúp cô gái này cắt đứt với Mộ gia rồi.
Nhưng sau khi gõ liên tục vài tiếng vẫn không có người phản hồi thì trong lòng Lương Siêu dần dần dâng lên một tia dự cảm không ổn, lúc này hắn giơ chân một cước đá văng cửa vọt vào.
Trong phòng trống rỗng, gọn gàng không có dấu vết có người nghỉ ngơi.
Trên bàn trang điểm, còn lưu lại một phong thư có nụ hôn đỏ rực in lên trên.
“Chuyện Mô gia quấy nhiễu lòng tôi đã lâu, dẫn đến áp lực trong tôi rất lớn, áp lực đến mức tôi có chút trầm cảm.”
“Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định sẽ giành thời gian du ngoạn đó đây để giải sầu, thế giới lớn như vậy, tôi cũng muốn đi xem một chút, sau khi xem xong cũng không biết đã tới ngày tháng năm nào, cho nên anh cũng không cần tới tìm tôi.”
“Cuối cùng, hy vọng mọi chuyện sẽ trôi qua suôn sẻ.”
“Không cần nhớ đến tôi.”
“Kí tên: Mộ Khuynh Tuyết, yêu anh nhiều.”
Roẹt!
Lương Siêu đọc xong, lập tức xé nát lá thư này!
Thế giới rộng lớn như vậy, tôi muốn xem?
Xem con khỉ!
Nhất định là ngày hôm qua cô ấy nhìn thấy hắn hộc máu trọng thương trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/3426260/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.