Chương 417
Đường đường là truyền nhân thiên y, luận về đánh nhau hắn chưa từng yếu thế qua!
“Lương thần y.”
Mộ Khuynh Tuyết vẻ mặt lo âu kéo cánh tay hắn nhẹ nhàng đẩy ra.
“Cô Mộ, cứ yên tâm đi.”
“Chỉ là cảnh giới Thiên Tượng mà thôi, chuyện nhỏ.”
“Mày là đồ hỗn xược!”
Bạch Vân Hi quát mắng một tiếng xong sau đó khum tay với Vân Cơ, tiếp tục khiêu khích: “Sư tôn người đã tận mắt nhìn thấy rồi đó! Người này trước nay đều hung hăng, ngang ngược như vậy!”
“Trước một khắc khi hắn hắn đánh chết Nhã nhi sư muội, đệ tử đã nói tên của người ra rồi nhưng mà hắn ta chưa từng để vào mắt!”
Vân Cơ hơi nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Lương Siêu nhìn một chút rồi nói: “Còn trẻ tuổi mà có tu vi cao như vậy, thì đích xác phải có sự kiêu ngạo của bản thân, nhưng cũng ngàn vạn lần không được giết con gái tôi.”
Nói xong ba thanh kiếm sau lưng ông ta bắt đầu run lên, ngay lập tức thanh ngoài cùng bên trái đột nhiên được rút ra khỏi vỏ, bay lơ lửng trên đầu Vân Cơ.
Thấy vậy, Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm vỗ tay phấn khích trầm trồ khen ngợi.
Xưa kia khi giao đấu Vân Cơ không bao giờ ra tay, chỉ lấy khí thế của bản thân khiến ba cao thủ tông sư phải quỳ mọp xuống đất, lần này lại rút kiếm ra khỏi vỏ, bọn họ không cách nào tưởng tượng được uy lực này.
Chỉ là giết chết một Lương Siêu nhỏ nhoi chắc là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/3425966/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.