Chương 396
Ngay sau đó, ba người lần lượt đứng thẳng người dậy, đồng thanh nói: “Nếu hai người đã cố ý đối địch với Lương đại sư, thì ba người chúng ta lập tức phải xin từ chức.”
“Từ nay về sau, chuyện của hai nhà các người sẽ không liên quan gì đến ba người chúng ta.”
Nói xong, bọn họ không thèm để ý đến gương mặt như hốc phải cứt của Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm. Ba người lại chắp tay với Lương Siêu, cẩn thận hỏi: “Lương đại sư ngài thấy chúng tôi làm như vậy ổn thỏa chưa ạ?”
Thấy rằng ba người họ khá thức thời, Lương Siêu cũng lười tính toán với họ, phất phất tay.
“Đi cả đi!”
“Vâng.”
“Cảm ơn Lương đại sư bao dung bao dung, bọn ta xin cáo từ.”
Ba người vội vã rời sân, thấy hai người Ngô Nguyên Trung, Đào Khiêm vẫn chết lặng.
Cái này …
Vậy là đi rồi ư?
Hai người họ vừa mới đưa cho ba đại sư này mức lương hàng năm là 2000 vạn mỗi người vài ngày trước, kết quả đến đánh rắm thôi cũng chưa làm mà đã bỏ của chạy lấy người rồi?
Điều then chốt là, sau khi ba người đi rồi, hai người họ cũng không dám đuổi theo!
“Ha, ha ha ha!”
Thấy sắc mặt của hai người Ngô Nguyên Trung và Đào Khiêm tím tái, Cung Bình lại cười ha hả nói: “Hai người cũng có ngày hôm nay sao?”
“Hiện tại không có tông sư đại sư bao bọc. Tôi xem hai người sau này còn hống hách thế nào!”
“Thức thời thì mau về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/3425945/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.