Chương 112
“Con có hoa trên mặt sao?”
“Mọi người nhìn con như vậy để làm gì?”
Liễu Tường nhếch mép cười xấu xa nói: “Băng Loan, bạn của anh là nghiên cứu sinh trong trường đại học của em, anh nghe cậu ấy nói rằng hôm nay em hơi bị hót ở trường đó nha!”
Mặt Liễu Băng Loan đỏ bừng “A!” một tiếng.
Sau khi hét lên, cô ta che mặt lao lên lầu nhốt mình trong phòng, trong lòng gào thét.
Về sau cơ hồ không thể gặp người được nữa rồi!
Lúc này, Liễu Băng Khanh đi xuống nhìn thấy Lương Siêu, ánh mắt vẫn trong trẻo như băng.
“Lên đây đi.”
“Tôi ở trong phòng chờ anh.”
Vẻ mặt Lương Siêu ngượng ngùng, hai chị em này quả nhiên giống hệt nhau, cách xưng hô thôi cũng khiến người ta liên tưởng đến chuyện ngại ngùng kia rồi.
“Nghiên Nghiên, em ở phòng khách chờ anh một chút, anh có việc phải lên lầu…”
Lương Siêu còn chưa nói xong, Lương Nghiên lộ ra một cặp răng nanh nhỏ, cười nói: “Anh cứ đi đi, chữa bệnh cho chị dâu là chuyện quan trọng, anh đừng lo cho em.”
“Ha ha ha!”
“Cô nhóc này thật biết điều!”
Liễu huy hoàng cười lớn đi tới ôm Lương Nghiên lên, đối đãi giống như với cháu gái mình, yêu thích không rời, nhìn Lương Siêu với vẻ bất đắc dĩ.
Hắn đi đến phòng của Liễu Băng Khanh.
Không đợi cô căn dặn gì, Lương Siêu lập tức bắt đầu Huyền Ti Vấn Chẩn (1),kiên trì không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/3425662/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.