Chương trước
Chương sau
Chương 69

Thế là hắn nhìn về phía Kim Hùng: “Không phải món nợ giữa anh và bà ta còn chưa tính xong à? Vậy giao mụ ta cho anh, nhớ kỹ tính luôn cả món nợ mụ thiếu em gái tôi đấy.”

Kim Hùng nghe vậy thì lập tức nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng.

“Đúng vậy!”

“Trước khi đến tôi đã bảo người ta chuẩn bị sẵn sàng, ngài Lâm cứ nhìn xem!”

Nói xong thì gã bỗng vung tay lên, chỉ thấy mấy tên lưu manh xách một cái rương tiến lên một bước, sau đó mở rương ra.

Đám người xích lại gần quan sát, chỉ nhìn thấy bên trong chứa chút axid, lưu huỳnh, muối thô, nước khử trùng và một lọ một thuốc thử màu xanh lục…

Trong lòng họ run lên, nhao nhao bắn từng ánh mắt thương hại mà hả giận về hướng Triệu Nhã Chi đã dừng tay, bị triệt để dọa sợ.

Mụ già này thảm rồi.

Đáng đời!

Còn quá trình tiếp theo, Lương Siêu đã không có hứng nhìn, hắn bước ra khỏi đại sảnh trong từng tiếng hét thảm khàn cả giọng.

Lương Siêu rời khỏi khách sạn, Khương Văn Hiên vội vàng đuổi theo.

Bệnh viện hàng đầu Giang Lăng.

Bởi vì có lần đầu châm cứu làm cơ sở, cho nên lần này cũng không làm Lương Siêu hao tổn lớn như trước đó, chỉ nửa giờ là đã hoàn thành.

“Được rồi, ông Khương.”

Sau khi gỡ toàn bộ kim châm xuống, Lương Siêu lại kê một toa thuốc đưa cho Khương Văn Hiên, để mấy ngày kế tiếp ông ta bốc theo toa này, sắc thuốc theo yêu cầu.

Nghe Lương Siêu nói trong vòng một tuần có thể khỏi hẳn xuất viện, trong lòng Khương Bách Đào cảm khái không thôi.

Ông ta biết rõ lúc ấy mình bị thương nặng bao nhiêu, gần như là tổn thương chắc chắn phải chết!

Nhưng khi Lương Siêu ra thì giống như trị cảm mạo mà thôi. Xem ra đánh giá trước đó của Trần Tam Tỉnh đối với người trẻ tuổi này rất đúng trọng tâm, thanh danh thần y thật sự danh bất hư truyền!

“Lâm thần y, mạo muội hỏi một câu, tiếp theo cậu có tính toán gì?”

Lương Siêu ngẫm nghĩ, nếu hiện tại Liễu Huy Hoàng đã chủ động tìm tới cửa, hơn nữa Thiên Hải cũng cách Giang Lăng không xa, hắn muốn đến Thiên Hải một chuyến để hủy bỏ hôn sự với Liễu Băng Khanh.

“Đến Thiên Hải?”

“Vậy thì quá tốt!”

Khương Bách Đào cười vỗ đùi, vội vàng lấy một tấm thẻ màu đen đã chuẩn bị sẵn từ tủ đầu giường ra.

“Lâm thần y, tôi biết cậu xem tiền tài như cỏ rác, nếu đưa tiền cho cậu là không tôn trọng, cho nên tôi đã chuẩn bị một tấm thẻ hội viên cao cấp nhất của tập đoàn Khương thị cho cậu.”

“Với tấm thẻ này này, đi đến bất cứ sản nghiệp nào dưới trướng của tập đoàn Khương thị chúng tôi cũng được miễn phí, mà sản nghiệp của chúng tôi cũng bao gồm các loại tiện nghi như ăn mặc ngủ nghỉ, cậu có tấm thẻ này thì đi lại trong Thiên Hải cũng tiện hơn rất nhiều.”

Thấy đối phương chu đáo như thế, còn suy nghĩ sẵn cả lý do rồi, nếu hắn không nhận thì thật sự không hợp đạo lý, không nể mặt, thế là Lương Siêu nhận lấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.