Chương trước
Chương sau
Chương 39

Hàn Húc vội vàng đi qua, một tay kéo cánh tay người trung niên, tay kia giơ lên chỉ vào Lương Siêu.

“Hôm qua là tên này đã đánh gãy tay con, còn làm cho con tiểu tiện không tự chủ, xấu hổ trước mặt con dâu tương lai của ba!”

“Bây giờ Nhược Đồng không nói chuyện với con nữa, ba nhất định phải ra mặt làm chủ cho con!”

Hàn Đại Vĩ vừa nghe xong thì sắc mặt trầm xuống.

Lúc trước ông ta vẫn để yên cho con trai mình theo đuổi Tần Nhược Đồng, vì để nhà mình có thể làm thông gia với nhà họ Tần, liên thủ phát triển, nhưng bây giờ chuyện tốt lại bị tên nhóc này phát hủy hết!

“Yên tâm, chuyện này ba nhất định sẽ làm chủ cho con.”

Vỗ vỗ bả vai Hàn Húc, ánh mắt lạnh lùng của Hàn Đại Vĩ bắt đầu quét tới đánh giá Lương Siêu: “Ngay cả con trai của tôi mà cậu cũng dám động tới, nhóc con, lá gan của cậu thật sự không nhỏ đâu.”

Lương Siêu lắc đầu, bởi vì còn phải vội đi cứu người nên hắn cũng không có tâm trạng dây dưa với hai cha con này, xoay người muốn rời đi.

“Đứng lại!”

Hàn Đại Vi quát một tiếng, ba tên vệ sĩ vừa rồi cộng thêm hai tên ông ta mang theo lập tức xông lên chặn đường đi của Lương Siêu.

“Chuyện này, nếu hôm nay cậu không cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, thì cậu đừng hòng rời đi.”

Lương Siêu quay đầu lại, cười nhạt nhìn Hàn Đại Vi.

“Nơi này chính là bệnh viện, tôi khuyên ông đừng làm bậy.”

“Xùy–!”

Hàn Húc cười nhạo một tiếng, gã cho rằng Lương Siêu sợ, nói: “May là đang ở bệnh viện đấy! Đánh cho mày no đòn một trận thì làm thủ tục cho mày nhập viện luôn là vừa!”

“Cùng lắm thì bọn tao bao trọn gói tiền chữa bệnh cho mày là được chứ gì, nhà họ Hàn bọn tao thiếu cái gì chứ không bao giờ thiếu tiền!”

“Ừm, cái này tôi biết.”

Lương Siêu gật gật đầu, nói: “Dù sao ông cậu cũng là phó tổng của tập đoàn Trần thị mà, làm việc dưới trướng người giàu nhất thành phố đương nhiên là không thiếu tiền.”

“Hừ, mày biết là tốt rồi!”

Hàn Húc bày vẻ mặt đắc ý, sau đó lại bắt đầu kích động Hàn Đại Vi.

“Ba, ba còn ngây người ở đấy làm gì, mau đánh tên này một trận rồi nói sau! Ít nhất phải đánh gãy hai tay hắn mới được!”

Hàn Đại Vi gật gật đầu.

Đang muốn phất tay để ra lệnh cho năm vệ sĩ kia động thủ thì Lương Siêu đột nhiên cắt đứt hắn: “Tôi khuyên ông đừng làm việc tùy ý, con trai ông là một tên lẻo mép, nếu ông nghe theo hắn rất có thể sẽ gặp xui xẻo đó.”

“Tôi biết cấp trên trực tiếp của ông, Chủ tịch tập đoàn Trần Thị, Trần Tam Tỉnh.”

Hai cha con Hàn Húc nghe vậy thì hơi ngẩn ra, sau đó thì liên tiếp cười ha ha.

“Tên họ Lâm này, mày biết nói chuyện thật đấy!”

“Tao biết mày biết Tổng Giám đốc Trần, người ta là người giàu nhất thành phố, cứ hai ba ngày là lên TV một lần, gần như là cả Giang Lăng này không ai không biết ông ấy, quan trọng là Tổng Giám đốc Trần người ta có biết mày là ai không kìa?”

“Đúng là ông ấy cũng biết tôi, còn về quan hệ…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.