Chương trước
Chương sau
Chương 19

“Ví dụ, tôi có thể nhìn thoáng qua liền biết, cái phương diện phần dưới kia của anh rất kém, ở trên giường với vợ không quá ba giây thôi là tước pháo đầu hàng.”

“Thế nào bây giờ thấy tôi lợi hại chưa?”

Liếc!

Trong chốc lát, người đàn ông kia trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người xung quanh.

“Mày, mày ăn nói liên thiên, mồm miệng thở ra toàn cứ*t!”

“Cút ngay! Ở cửa hàng của chúng tao không hoan nghênh mày!”

“Ha ha, anh xem anh vội vàng cái gì, tôi nói đủ để giữ thể diện cho anh rồi, tôi chỉ nói anh không phải giỏi chuyện đó lắm thôi, chứ tôi cũng không nói rằng anh thường đến chợ tình dục để kiếm phụ nữ, và còn không cẩn thận nhiễm bệnh lậu đâu!”

“Cái bệnh Giang mai kia chắc cũng bị khá lâu rồi nhỉ?”

“Cái đệt!”

“Trần Quang, tên khốn kiếp, cậu bị bệnh đó rồi lại còn dùng ly nước với tôi sao?!”

“Tởm vãi linh hồn, ông đây méo làm chung ca với cậu nữa!”

Mấy người làm cùng lập tức tránh xa Trần Quang như thể họ đang trốn tránh bệnh dịch. Muốn kéo dài khoảng với Trần Quang, ngay cả khi đã tránh xa năm mét, họ vẫn cảm thấy rằng nó không đủ để không bị nhiễm nên lại tiếp tục lùi lại …

Chỉ trong một chốc một lát, khoảng cách năm thước nội xung quanh Trần Quang sạch bách không bóng người!

Tuy nói tất cả mọi người không tin một người trẻ tuổi chỉ bằng việc nhìn thôi là có thể nhìn ra người khác có bệnh, nhưng loại sự tình này mọi người đều không tin nhưng ắt có.

“Mày, mày!”

Trần Quang cảm thấy phổi sắp nổ tung, sắc mặt tái nhợt cầm một cây gậy gỗ ném về phía Lương Siêu.

“Ồ? Cục lên rồi đấy!”

Lương Siêu bắt đầu mỉm cười, đang định lùi lại một bước trốn đi thì đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm mát.

“Dừng tay lại!”

Một người phụ nữ mặc áo lụa, váy hoa quấn quanh hông đột nhiên đi tới trước mặt Lương Siêu, cô ta nhướng mày một cách xinh đẹp.

Sau đó chỉ vào nhân viên cửa hàng Trần Quang.

“Khách hàng là Thượng đế. Đây có phải là cách anh đối xử với thượng đế không?”

“Thượng đế sao?”

“Tên đó không có lấy một xu, đang muốn quỵt tiền đó, loại này thì thượng đế thá gì chứ!”

“Không phải có mười mấy vạn thôi sao?”

Người phụ nữ liếc mắt nhìn Trần Quang trắng mắt, sau đó cũng không ngần ngại lấy từ trong túi ra một chiếc thẻ ngân hàng và ném vào anh ta.

“Tôi sẽ giải quyết số tiền của anh ta.”

“Quẹt thẻ.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.