Chương trước
Chương sau
Chương 3

Rất nhanh, trong video xuất hiện một cô bé khoảng 8 tuổi, ăn mặc rách rưới, khắp người lấm lem nhưng trông dáng vẻ lại như búp bê sứ vô cùng đáng yêu.

Lương Siêu nhìn thấy cô bé dần dần mất đi ý thức, sau đó nở nụ cười vô cùng dịu dàng.

Chính là con bé!

Dáng vẻ cùng với gương mặt đó giống hệt như những gì hắn nhớ trong đầu!

Đặc biệt là lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy cô bé, dòng máu trong cơ thê hắn như sục sôi khiến cho hắn càng thêm chắc chắn về thân phận của cô bé.

Đây đúng là em gái đã thất lạc nhiều năm của hắn!

Thế nhưng ngay sau đó, nội dung của video đột nhiên thay đổi, có một người phụ nữ trẻ đột nhiên xông vào camera và bắt đầu đấm đá cô bé!

“Con nhóc thối này, đã ăn uống miễn phí của Tề gia cả ngày mà có mỗi việc đơn giản như vậy cũng không làm được? Nhìn xem mày giặt quần áo của tao thành cái gì đây!”

“Tao đánh chết mày! Đánh chết mày!”

Tề Tuyết không ngừng đánh đập cô bé, ở bên cạnh còn có một người phụ nữ khoảng 50 tuổi nói hùa theo với vẻ mặt chanh chua.

“Đáng đời!”

“Con nhóc khốn kiếp này, ngay cả bột giặt dùng để giặt quần áo và nước tẩy rửa nhà vệ sinh cũng không phân biệt. Tuyết Nhi cứ đánh mạnh vào, đánh chết cũng được!”

Bốp!

Bốp bốp bốp!

Lúc đầu, cô bé còn im lặng chịu trận nhưng sau khi bị đánh một lúc, cô bé thật sự không thể chịu đựng nổi nữa, bắt đầu quỳ xuống và gào thét van xin.

“Chị Tề Tuyết, em xin chị đừng đánh em nữa, em đau lắm…”

“Em thật sự không hề cố ý đâu, mấy ngày nay em chỉ được ăn nửa cái bánh bao nên rất đói bụng. Vì thế, em hoa mắt nhìn nhầm nước tẩy nhà vệ sinh thành bột giặt. Em xin lỗi chị.”

“Sau này em không dám nữa, xin chị tha cho em lần này…”

Bốp!

Tề Tuyết tát thêm một cái vào khuôn mặt gầy gò và xanh xao khiến cho cô bé bị chảy máu mũi. Sau đó, cô bé ngã xuống mặt đất và bắt đầu co giật.

Thấy vậy, Lương Siêu nắm chặt đôi tay lại, bên trong căn phòng ngập tràn sát ý…

Còn đoạn video vẫn còn đang chạy.

Cô bé trông đáng thương như vậy nhưng hai mẹ con kia vẫn không hề có ý buông tha.

“Tuyết Nhi.”

Mẹ của Tề Tuyết Triệu Nhã Chi kêu lên 1 tiếng rồi đưa cho Tề Tuyết 1 lộ axit sunfuric và ra hiệu mắt với cô ta.

Tề Tuyết lập tức hiểu ra. Sau khi nhận lấy, cô ta nở nụ cười nham hiểm rồi đá mạnh cô bé một phát và nói: “Đừng giả chết nữa, ngẩng đầu lên cho tao!”

“Còn giả điếc hả? Ngẩng đầu lên!”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.