"A, người đâu?"
"Không thấy ly của tôi cạn rồi sao? Rót rượu nhanh đi!"
Khổng Học Lễ hét lên một tiếng rồi ném chiếc ly của mình đi khiến Diệp Tiêu ngồi đối diện hơi giật mình.
Không phải là cậu ta sợ người này, dù sao thì Diệp Tiêu cũng là một tay ăn chơi lâu năm. Có điều là hiện tại cậu ta đang làm nhiệm vụ, cậu sợ không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Vì không muốn khiến đối phương mất vui trong cuộc đàm phán, Diệp Tiêu suy nghĩ một hồi liền hít một hơi thật sâu. Cậu ta đứng dậy, mỉm cười đi tới chỗ anh ta.
"Khổng tổng, để tôi rót rượu cho anh."
Nói xong, Diệp Tiêu tiến tới rót rượu cho Khổng Học Lễ. Sau đó cậu ta cầm ly rượu của mình lên rồi cúi người cười nói: "Nào ngài Khổng, nghe danh ngài đã lâu, để tôi mời ngài một ly nào."
Khổng Học Lễ ngẩng đầu, anh ta có chút kinh ngạc trước thái độ của Diệp Tiêu.
Anh ta còn tưởng hôm nay đi đàm phán với tên nhị thế tổ cưỡi ngựa vàng lớn lên này phải chuẩn bị tinh thần nịnh nọt lấy lòng mới ký được hợp đồng.
Vậy mà hiện tại xen ra hình như không cần làm vậy nữa nhỉ?
Chú nghé con này thật sự quá nhát, anh cứ mạnh dạn đè đầu nó là được!
Trong lòng đã có kế hoạch, Khổng Học Lễ nâng ly rượu trước mặt lên nhưng không những không cụng ly với Diệp Tiêu mà còn đổ rượu xuống đất.
Thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Tiêu cứng đờ. Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/3313249/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.