“Được.”
Diệp Cửu vẻ mặt hờ hững xua tay: “Sự tình tôi đều biết cả rồi bà đi ra ngoài trước đi, Tôi cùng Trúc Tử một mình ở lại một lát.”
Phu nhân khóc lóc một trận, vốn định muốn chửi bậy vài tiếng nhưng bà ta thật sự không có gan làm trái lời đối phương, cho nên bà ta cúi đầu lui ra ngoài.
Một lúc sau Triệu Thiết Trụ mới chậm rãi tỉnh lại, liếc mắt nhìn thấy Diệp Cửu đang ngồi bên giường, hưng phấn ngồi dậy: "Cửu gia?"
"Sao người lại tới đây?"
Diệp Cửu ấn hắn khoát khoát tay: “Nằm xuống nói đi, cậu bị thương nặng như vậy, tôi đương nhiên phải tới thăm cậu rồi.”
“Mọi chuyện tôi đều nghe nói qua rồi, người đã đánh phế cậu chính là tên tiểu tử họ Lương đúng không?”
“Còn ở cùng khu với cậu phải chứ?”
Khi Lương Siêu được nhắc đến, Triệu Thiết Trụ nghiến răng và gật đầu mạnh mẽ: "Cửu gia, Thiết Trụ xin lỗi cậu, lần này tôi đã khiến cho người phải xấu hổ rồi."
“Không sao đâu!”
“Gặp phải những chuyện này trong giang hồ cũng là không tránh được, yên tâm đi, lần này tôi nhất định sẽ trả lại công bằng cho cậu."
Triệu Thiết Trụ nghe vậy mừng rỡ, nhưng giây sau lông mày lập tức nhăn lại: "Cửu gia, tiểu tử kia là con rể lớn nhất của Liễu Huy Hoàng. Hơn nữa hình như còn có quan hệ rất tốt với tiểu thư Dương gia."
"Tôi sợ rằng..."
"Sợ?"
Diệp Cửu hừ lạnh một tiếng, mắng: “Cậu ở bên cạnh tôi nhiều năm như vậy, dũng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514391/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.