Giữa trưa.
Một nhà Liễu Huy Hoàng ngồi quây quần một chỗ, cùng nhìn về phía phong thư trên bàn, sắc mặt ai cũng nặng nề thấy rõ.
“Bác cả!"
Lúc này, Liễu Tường đẩy cửa tiến vào, nói: "Đã tìm hiểu rõ ràng rồi, lần này tên họ Lâm kia thật sự gây ra họa lớn rồi!”
"Hắn đánh cháu trai duy nhất của Từ đại sư tàn phế rồi! Từ đại sư không giết chết hắn mới là lạ!”
"Cái gì?!"
Hồ Tuyết Liên nghe vậy thì cả kinh, vỗ bàn quát: "Lương Siêu này đúng là quỷ hại người mà!”
“Tự tìm đường chết thì không nói đi, đã vậy còn muốn liên lụy cả nhà chúng ta!”
“Ai nói không phải chứ!”
Liễu Tường cũng hận đến cắn răng, nói: "Tên này tự biết mình đã gây họa lớn, bỏ của chạy lấy người rồi! Hiện tại Từ đại sư bảo nhà họ Liễu giao người, chúng ta phải đi đâu tìm người để giao đây?”
Anh ấy bỏ trốn thật sao?
Liễu Băng Khanh nhíu mày, không nói gì.
Ngược lại Liễu Huy Hoàng lại thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng nói: "Chạy rồi thì tốt, chạy rồi thì tốt..."
"Nếu Tiểu Siêu cứng đầu không đi chỉ sợ sẽ khó thoát khỏi cái chết, đến lúc đó tôi thật sự sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn mặt sư phụ của hắn."
Hồ Tuyết Liên trợn to mắt, vẻ mặt khó tin, nói: "Anh thiên vị cậu ta quá rồi đó! Hắn bỏ trốn có thể làm hại tới cả nhà chúng ta đấy! Ngày mai Từ đại sư đến tìm người thì chúng ta phải làm sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514381/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.