"Võ Minh?"
Lương Siêu trước đây đã từng nghe ông già nói về tổ chức này, nhưng ông già nói cũng không quá là chi tiết, chỉ là nói qua loa vài câu.
Ông nói Võ Minh là một tổ chức rác rưởi, nên sớm bị giải tán đi thì hơn.
"Ờ"
"Lương sư phụ cũng biết Võ Minh sao?"
Lương Siêu cười gật đầu: "Tôi cũng biết đôi chút, với cả ông Sở cứ gọi hẳn tên tôi đi, ông xưng hô vậy tôi thật sự không quen.”
“Đúng vậy đó!"
Sở Diệu Y lập tức phụ họa bên cạnh: "Anh ấy rõ ràng là tiểu bối, nhưng ông lại đi gọi như vậy cảm giác anh ấy cứ như là lớn hơn so với ông một thế hệ vậy! Cháu bỗng dưng lại cách xa anh ấy tận mất thế hệ.”
Sở Hà cười một tiếng, cũng không câu lệ nữa, đi cùng Lương Siêu vào biệt thự.
Sau khi ngồi xuống, ông ấy đi thẳng vào chủ đề và nói: “Lương Siêu, tôi đến đây lần này là theo sự ủy thác của trưởng phân bộ chúng tôi, xin cậu hãy gia nhập chi nhánh Thiên Hải của chúng tôi và phục vụ với tư cách là một chấp sự danh dự."
Đang tính lôi kéo mình sao?
Lại chỉ ban cho một chức chấp sự thôi mà nói là vinh dự sao?
Cái này cũng quá hẹp hòi rồi đi!
Lương Siêu tự lẩm bẩm, lời đánh giá trước đó của ông già cũng tin hơn phân nửa rồi.
Cái Võ Minh này có thể là không tốt cho lắm.
Nhìn thấy Lương Siêu hoàn toàn thờ ơ và không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514360/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.