"Ông nội!" Sở Diệu Y xấu hổ, hung ác giẫm chân vội vàng nói: "Ông, ông đang nói bậy bạ cái gì vậy!"
Sở Hà cười ha hả và nói: "Ông đã sớm nhìn ra con rất thích Lương đại sư, làm lớn làm nhỏ chẳng qua là hư danh mà thôi, cần gì quan tâm?"
"Ông!"
Sở Diệu Y lại mắng một câu già mà không nên nết rồi im lặng, nhìn cô đỏ mặt, cúi đầu thẹn thùng thì cứ như một giây sau sẽ chấp nhận.
Lương Siêu vội vàng xua tay, mình còn tám vị hôn thê không biết xử lý thế nào, bây giờ lại muốn thêm hai à?
Tuyệt đối không được!
"Cái kia, tôi là người không gần nữ sắc, tôi xin nhận tấm lòng của Trưởng phân bộ và Sở lão, nhưng chuyện này thì thôi đi."
Sở Diệu Y nghe vậy thì khẽ giật mình, không khỏi có chút mất mát.
Chu Hưng nhất thời cũng hơi nhức đầu, sau khi ngẫm nghĩ thì cắn răng một cái, trầm giọng mà nói: "Nghe nói Lương đại sư cảm giác rất có thành tựu ở phương diện y đạo, không biết có hứng thú với hai thứ là Thiên Sơn Tuyết Liên và Long Tiên Hương không?"
"Hả?"
Lương Siêu hơi rung động, tên tuổi của hai thứ này như sấm bên tai, tuyệt đối là vật hi hữu.
Năm đó mình vừa lên núi học nghệ, cả cao nhân như ông già kia cũng tốn khoảng thời gian nửa năm mới tìm ra một gốc Thiên Sơn Tuyết Liên, cho hắn ăn vào để cải thiện thể chất.
Còn Long Tiên Hương, cả hắn cũng chỉ nghe nói qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514351/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.