Chát!
Lương Siêu trở tay lại vung một cái tát, sắc mặt cũng lập tức lạnh lẽo đi.
"Lấy người bên cạnh uy hiếp tôi, ông có biết hậu quả không?"
"Con mẹ nó mày..."
Chát!
Chát chát chát!
Chát chát...
Liên tục tát mấy cái xong, răng Long Chương Kiệt cũng rơi sạch sẽ, gương mặt trở nên máu thịt be bét, vô cùng thê thảm giống như con của ông ta...
Mà khi nhìn thấy Lương Siêu lại giơ tay lên, Long Chương Kiệt bỗng nhắm mắt lại, còn gân cổ rống to.
"Tao không tin mày thật sự dám đánh chết tao!"
"Xưa nay Long gia luôn giữ phép tắc, nếu mày dám vô cớ gây ra án mạng thì cũng đừng mong yên thân!"
Phép tắc?
Lão hồ ly này thật là không cần mặt mũi gì cả.
Lại nhìn ông ta cắn chặt răng, dáng vẻ có chết cũng cứng miệng, Lương Siêu biết tiếp tục tát cũng không có kết quả gì mm dứt khoát bỏ tay xuống.
"Trước đó không nhìn ra, Long gia chủ cũng là một người đàn ông cứng rắn."
"Tốt, rất tốt."
Nói xong, Lương Siêu không làm cái gì nữa mà trực tiếp quay người rời đi, đám người Long gia thấy thế thì trên mặt tràn đầy ngạc nhiên.
Cái này...
Vậy là xong rồi?
Trước đó bọn họ còn tưởng rằng tên này không biết Lỗ Trì ở nơi nào, tối thiểu sẽ lần lượt đánh toàn bộ người của Long gia một trận cho hả giận.
Sao lại đột nhiên bỏ đi một mạch như vậy?
Long Chương Kiệt cũng không hiểu ra sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514080/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.