Nhất thời Đào Khiêm cau mày với vẻ không hài lòng.
“Lửa đã cháy tới nơi rồi mà ông còn tâm trạng chơi trò bí mật với tôi sao?”
“Ha ha, tôi làm gì có hứng thú chơi trò đó. Ý của tôi không phải rất rõ ràng rồi sao, tôi đã mời tới 1 vị đại sư.”
“Cái gì?”
“Một người?”
Đào Khiêm giận dữ đập bàn đứng dậy, dáng vẻ như muốn xé xác người khác tới nơi.
“Lão Ngô, ông giỏi thật đấy!”
“Tôi đã bỏ ra 6000 vạn để mời 3 người, vậy mà ông chỉ mời 1 người thôi sao? Ông đang lợi dụng tôi phải không?”
“Ông tốt nhất nên hiểu rằng chính ông là người lên kế hoạch hãm hại Cung gia. Nói ở một mức độ nào đó, tôi chỉ là đồng phạm còn ông mới chính là chủ mưu! Nếu như Cung gia muốn báo thù thì người bị khai đao đầu tiên chính là ông!”
Ngô Nguyên Trung nhếch môi cười khinh bỉ và rít một hơi xì gà đầy thoải mái.
“Lão Đào, tôi nói muốn lợi dụng ông khi nào? Ông nên thay đổi cái tính cách này đi.”
“Binh không nhiều nhưng chất lượng, chẳng lẽ đến đạo lý này mà ông cũng không hiểu sao?”
“Tuy rằng tôi chỉ mời 1 cao thủ đến nhưng tôi có thể bảo đảm rằng cả 3 người mà ông mời đến hợp sức lại cũng không đánh được với người này quá 3 chiêu.”
Nghe vậy, Đào Khiêm lại nhíu mày.
Sau khi dần bình tĩnh trở lại, gã ta hỏi: “Cao thủ mà ông mời đến mất bao nhiêu tiền?”
“Không mất 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513617/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.