Ồ!
Đám người lại xôn xao lần nữa, nhanh chóng dừng lại chuyện đang làm để hóng hớt.
Tất cả đều ngạc nhiên nhìn Cung Vũ, được thiếu đông gia của truyền thông Thiên Ngu ưu ái, đối với tất cả mọi người ở đây mà nói là chuyện có thể gặp chứ không thể cầu.
Nhưng Cung Vũ thì tốt rồi, không biết quý trọng còn chưa tính, vậy mà còn dám liên tục từ chối người ta trước mặt bao nhiêu người ở đây?
Đây là tiết tấu muốn tìm đường chết sao?
Biểu cảm trên mặt Vương Tiểu Lỗi chợt cứng lại, bàn tay đang giơ lên cũng chậm rãi hạ xuống.
"A..."
"Cung Vũ, có phải tôi nể mặt cô nhiều quá rồi phải không?"
Cung Vũ thấy mình và đối phương không còn nói chuyện được nữa, tuy cô cũng không muốn như vậy, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Nhận được sự giáo dục từ sớm khiến cô và người khác giới luôn duy trì khoảng cách nhất định.
"Vương tổng, thực xin lỗi."
"Trong nhà tôi còn có chút việc, tôi phải về trước, mọi người ở lại uống rượu vui vẻ." Nói xong cô ấy xoay người rời đi.
Nhưng vừa mới xoay người, Vương Tiểu Lỗi đã tiến lên một bước, bắt lấy cổ tay trắng như ngọc của cô.
"Nơi này là địa bàn của tôi, nếu cô muốn đi thì ít nhất cũng phải có sự đồng ý của tôi mới được đi chứ?"
"Anh, anh muốn làm gì!"
Cung Vũ kinh hoảng kêu lên một tiếng, muốn tránh thoát khỏi bàn tay của Vương Tiểu Lỗi, nhưng càng dùng sức thì đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513561/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.