Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe thấy một tiếng “bùm” vang lên. Cửa phòng bị đạp mạnh ra, ngay sau đó có 3 người đàn ông trung niên bước vào.
“Các người là ai!”
“Các người có biết đây là đâu không mà lại dám…A!”
Ngô Nguyên Trung còn chưa kịp nói xong đã bị một người đàn ông trong số đó tát một phát bay tới góc tường.
“Hai người câm miệng!”
Mộ Liên Y nhìn về phía Ngô Nguyên Trung và Đào Khiêm rồi khẽ quát với vẻ cảnh cáo. Cô ta đều nhận ra ba người kia là ai, tất cả bọn họ đều là người của Mộ gia.
“Triệu đại sư, Lôi đại sư, Vu đại sư, sao ba ngài lại tới đây?”
Ba người bọn họ nhìn Mộ Liên Y đầy vẻ thờ ơ, trong mắt không còn một chút sự tôn kính nào như ngày trước nữa.
“Lão Lôi, ông mau lấy đồ ra đi.”
“Được.”
Người đàn ông trung niên họ Lôi gật đầu, sau đó ông ta lấy một tấm bài vị từ trong ba lô ra và ném xuống đất.
Thấy vậy, trong lòng Mộ Khuynh Tuyết thắt lại. Cô ấy định xông lên nhặt bài nhưng lại bị Lương Siêu cản lại.
“Anh làm gì vậy? Mau buông tôi ra!”
“Đừng hoảng,”
Lương Siêu vừa nói xong, ngay sau đó Mộ Liên Y đã cười chế nhạo.
“Mộ Khuynh Tuyết, chị thật đáng thương.”
“Có vẻ như hiện tại Miller đại sư không còn coi trọng chị nữa, cho dù hiện tại mấy người có quay về đế kinh thì giá trị lợi dụng của chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513521/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.