Trong phòng họp, sau khi nhắm mắt trầm mặc một lúc lâu, Liễu Băng Khanh chậm rãi mở mắt ra, nói: "Tất cả lợi nhuận thuần cuối cùng của hai dự án này đều thuộc về tám người."
Xoạt!
Lời vừa nói ra, cả phòng xôn xao!
Những cao quản tập đoàn trước đó luôn im lặng ngồi một bên chế giễu, hiện giờ ai cũng ngơ ra mà nhìn Liễu Băng Khanh, suy nghĩ trong lòng đều nhất trí một cách lạ thường.
Người phụ nữ này điên rồi?!
Nếu như thế thì tương đương cô ta và công ty tổn thất trắng 30 tỷ!
Không chỉ như vậy, một khi hai dự án này khởi công thì cô còn phải đi theo tốn không ít tâm tư, dùng rất nhiều tâm huyết, cuối cùng không chiếm được đồng nào, làm vậy có mục đích gì?
Trên thực tế, tất nhiên Liễu Băng Khanh có suy tính của mình.
Thứ nhất, nếu như hôm nay thu thập không đủ khoản tiền còn lại, vậy căn cứ vào hợp đồng đã ký kết, 30 tỷ ban đầu cô thanh toán cũng được sẽ bị trừ đi như phí bồi thường vi phạm hợp đồng.
Thứ hai, cũng là trí mạng nhất, làm như vậy thì danh dự của địa sản Thiên Đạt mới đặt chân đến Đế Kinh, còn chưa ổn định cũng sẽ triệt để sụp đổ, sau này muốn kiếm chút thành tựu trong giới địa sản Đế Kinh sẽ khó càng thêm khó.
Bởi vậy Liễu Băng Khanh mới không thể không đưa ra nhượng bộ cuối cùng này.
Nhưng Liễu Băng Loan đã tức đến phát khóc, uất ức đến gương mặt đỏ bừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513477/chuong-208.html