Ngay chập tối hôm ấy, sau khi ăn cơm xong, Lương Siêu thấy Hạ Tử Yên vẫn chưa về, hắn thầm nghĩ chỉ còn có mấy ngày nữa là đến Võ Minh báo danh, vì vậy hắn cũng không thể ở đây mãi được đúng không?
Nghĩ ngợi một hồi cũng thấy yên lòng, hắn liền đi gọi điện thoại cho cô.
“A lô, anh rốt cuộc nghĩ tới bà cô này rồi à?”
“Có chuyện cứ nói, có lời cứ sủa, bây giờ bà đây đang bận gần chết đây.”
“Bận gần chết ư?”
“Đã gần chín giờ tối rồi, cô bận rộn cái gì chứ?"
“Nói thừa, đương nhiên là bận tu luyện rồi!”
“Một nơi có điều kiện tu luyện tốt như tổng bộ Võ Minh thế này sao tôi có thể để lãng phí được chứ, sau này tôi sẽ đứng trước mặt anh giúp anh che mưa che gió ok không?"
Lương Siêu bị chọc cho cười lên một trận, còn liên tục không ngớt lời khen ngợi.
"Vậy cô cứ ở Võ Minh tu luyện, không có ý định trở về à?"
"Nói sau đi, ít nhất hai ngày này chắc là không về được rồi, khi nào có thể về tôi sẽ báo trước cho anh một tiếng, cũng phải bắt anh nấu một bàn lớn thức ăn ngon để khao tôi nữa mà."
"Được, không có vấn đề gì."
Nói xong, Lương Siêu cũng không muốn quấy rầy cô nữa, đang định cúp máy, nhưng sau đó liền nghe thấy bên phía Hạ Tử Yên vang một trận những tiếng gào la.
"Hạ Tử Yên, mới tới đây hai ngày thôi mà đã dám lười biếng rồi sao? Ngứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513467/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.