Nội đường, Lương Siêu đỡ Diệp Khuynh Thành lên giường, đang muốn bắt mạch cho cô thì Diệp Khuynh Thành lại bắt lấy cổ tay hắn ngăn lại, làm Lương Siêu sững sờ.
"Cô làm gì vậy?"
"Trước khi chẩn bệnh cho tôi, anh phải nói trước cho tôi biết là chuyện trước đó tôi nói anh đã hiểu chưa?"
"A? Cái gì?"
Ánh mắt Diệp Khuynh Thành không khỏi trở nên lạnh đi mấy phần, nói: "Tôi mời anh đến Nhuận Tinh chúng tôi làm phó giám đốc, chuyên phụ trách nghiên cứu phát minh, chế tạo loại thuốc mới. Trước đó tôi đã nói qua, chờ chừng nào anh nghĩ kỹ rồi đến tìm tôi."
"À." Lương Siêu lập tức nhớ ra, thầm nói cô gái này cũng thực hiếm thấy, mấy ngày nay mình không tìm đến, cô ta cũng cố kiềm nén mà không liên lạc với mình.
"Cái kia, chuyện này ấy à, đầu tiên tôi muốn cảm ơn ý tốt của Diệp đổng sự. Chẳng qua... Tôi cảm thấy vẫn nên trực tiếp cầm hôn thư từ chỗ cô rồi rời đi, vậy càng thích hợp với tôi hơn."
Nghe xong, Diệp Khuynh Thành khẽ nhướng mày liễu, lập tức hất tay Lương Siêu ra.
"Xem ra anh còn không nghĩ kỹ, hôm nay bệnh của tôi cũng không cần trị, chờ anh nghĩ xong rồi nói sau."
Móa!
Đây là thao tác gì?
Lương Siêu sững sờ, đây không phải ép gái nhà lành làm gái, a không, là ép mình chấp nhận mời chào của cô ta, làm việc trong công ty dược nhỏ bé đó à!
Sau đó Diệp Khuynh Thành cố ngồi dậy từ trên giường, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513421/chuong-236.html