Chương trước
Chương sau

Người phụ nữ giật mình trong giây lát, sau đó nở nụ cười.

“Thật không ngờ Lương Thánh y lại là người hài hước như vậy cho nên bên cạnh có nhiều phụ nữ cũng là chuyện thường tình.”

“Được rồi, tôi không đùa với anh nữa. Hôm nay tôi đến đây là vì muốn trò chuyện với anh. Anh cứ tiếp tục khám bệnh đi, còn tôi sẽ ngồi chờ ở bên cạnh. Khi nào anh khám xong, tôi muốn mời anh một bữa cơm rồi chúng ta hãy trò chuyện với nhau.”

“Lương Thánh y, liệu anh có nể mặt tôi không?”

Thấy đối phương nói chuyện lịch sự như vậy, Lương Siêu cũng nhún vai cười nói: “Đúng là lời mời của người đẹp luôn khiến cho người ta khó từ chối.”

“Người đâu!”

Lương Siêu gọi người tới mang cho người phụ nữ một cái bàn nhỏ cùng với một chiếc ghế và rót thêm một ly trà nóng.

Một lát sau.

Sau khi thay quần áo xong, Diệp Khuynh Thành từ bên trong đi ra thì nhìn thấy một người người phụ nữ đang uống trà, nhất thời nhíu mày.

“Sao lại là cô?”

“Cô tới đây làm gì?”

Người phụ nữ cũng liếc nhìn cô ta một cái rồi cười hỏi: “Xem cô hỏi gì kìa, đây cũng đâu phải là nhà của cô. Tôi muốn tới thì tới thôi, đâu cần phải giải thích với cô chứ?”

Hai người này quen nhau ư?

Lương Siêu thầm nói trong lòng nhưng hắn cũng chưa hề có ý phản ứng lại. Hắn vểnh tai lên nghe, khóe mắt quét qua chỗ hai người phụ nữ còn tay vẫn tiếp tục bắt mạch.

Sau đó, Diệp Khuynh Thành liếc mắt nhìn Lương Siêu rồi lại nói với người phụ nữ kia: “Cô tới đây vì hắn sao?”

“Đúng vậy.”

Người phụ nữ gật đầu cười, Lương Siêu lập tức cảm nhận được ánh mắt của Diệp Khuynh Thành đột nhiên nhìn về phía mình. Hắn vẫn giả bộ không phát hiện ra nhưng trong lòng bắt đầu phân tích.

“Dường như trên mặt cô gái này có chút tức giận? Có điều sự tức giận này đến từ đâu?”

“Nhưng mà mình đã làm gì đâu?.”

“Đường đường là một nữ chủ tịch cao quý của một tập đoàn dược phẩm lớn, một người phụ nữ mạnh mẽ nổi tiếng tại đế kinh này và cũng là đại diện tiêu biểu của mẫu hình phụ nữ hiện đại. Chắc cô ấy không phải kiểu người sẽ kết hôn với bất cứ ai nhìn thấy thân thể mình đâu nhỉ?”

“...”

Ngay khi trong lòng Lương Siêu còn đang phỏng đoán, Diệp Khuynh Thành đã mở lời.

“Rốt cuộc người phụ nữ này đến tìm anh là vì mục đích gì?”

“Hả?”

Nghe được trong lời nói của DIệp Khuynh Thành có chút lạnh lùng, Lương Siêu vội vàng xua tay: “Tôi không biết, người đẹp này nói lát nữa muốn mời tôi ăn cơm.”

“Không cần phải đi.”

Diệp Khuynh Thành lập tức chỉ về phía cửa nói: “Cô ta tìm đến anh chắc chắn laf không có ý tốt gì, anh lập tức đuổi cô ta đi ngay đi.”

“Này, Diệp Khuynh Thành, cô bị điên à?”

“Với tính cách này của cô, không hiểu sao lại có nhiều kẻ mù quáng theo đuổi cô đến như vậy. Chắc chắn là vì tài sản của Diệp gia và tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh đúng không?”

Diệp Khuynh Thành không thèm để ý tới cô ta, cô tiếp tục nhìn về phía Lương Siêu.

“Haizzz…”

Lương Siêu khẽ thở dài một hơi, thấy không còn hy vọng gì nên đành cười với Diệp Khuynh Thành với vẻ bất đắc dĩ: “Ờm, tôi vừa đồng ý với cô ấy rồi.”

“Nếu đổi ý ngay thì không được hay cho lắm nhỉ?”

“Đúng vậy, vẫn là Lương Thánh y thấu tình đạt lý.”

Người đẹp kia nhất thời vui mừng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy vẻ tức giận của Diệp Khuynh Thành.

“Diệp Khuynh Thành, mong cô hãy chú ý thái độ của mình với Lương Thánh y đi. Cô tưởng rằng mình là ai chứ. Đúng rồi, tôi vừa nghe nói cô là vợ của Lương thánh y phải không?”

“Chuyện này xảy ra khi nào, sao tôi lại không biết vậy?”

“Cô!”

Sắc mặt của Diệp Khuynh Thành trở nên lạnh lùng rồi nhìn Lương Siêu với vẻ tức giận.

“Anh tự giải quyết chuyện này cho tốt đi!”

Nói xong, cô ta liền xoay người đi với vẻ tức giận.

Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?

Chỉ là đi ăn cơm cùng với một người phụ nữ thôi mà, có cần tới mức như vậy không? Lẽ nào cô ấy thật sự coi hắn là vật sở hữu riêng của mình hay sao?

Khi đi tới cửa, Diệp Khuynh Thành càng nghĩ càng giận nên quay đầu nhìn người phụ nữ còn đang uống trà: “Tôi nhớ rõ trước đây cô chỉ uống cà phê mà chưa từng uống trà phải không?”

“Sao hôm nay đột nhiên lại thay đổi vậy? Không phải vì đây là trà Lương Siêu đưa cho cô chứ?”



Nói xong, Diệp Khuynh Thành cũng không nói thêm gì nữa mà rời đi. Người thông minh như Lương Siêu sao lại không hiểu ý của cô ta, vì thế hắn nhìn về phía người đẹp kia với vẻ nghi ngờ.

Vì giữ mặt mũi cho hắn mà ngay cả thói quen ăn uống hàng ngày cũng tạm bỏ qua, xem ra cô gái này giả bộ cũng giỏi thật?

Người phụ nữ kia ngơ ngác, hơi khó chịu khi nhìn thấy bóng dáng rời đi của Diệp Khuynh Thành. Sau đó, cô ta lại nở nụ cười với Lương Siêu.

“Lương Thánh y, người phụ nữ vừa rồi là người xấu, anh đừng nghe lời cô ta nói.”

“Chỉ là bình thường tôi thích uống cà phê hơn chút thôi, chứ không phải là chưa từng uống trà.”

Người xấu…

Rốt cuộc ai mới là người xấu?

Lương Siêu ngơ ngác nhưng sau đó hắn cũng lười suy nghĩ, tiếp tục ngồi chẩn mạch.

Tới giữa trưa, hắn mới định đưa người phụ nữ tới nhà hàng nào đó gần đây để ăn.

Sau khi đi vào chỗ ngồi, Lương Siêu ngồi xuống xong rồi quan sát xung quanh: “Người đẹp, hai người chúng ta không cần phải ngồi phòng lớn như vậy đâu nhỉ?”

“Haizzz, tôi có chuyện muốn bàn với anh nên riêng tư một chút thì tốt hơn.”

“Ồ.”

“Vậy trước khi nói chuyện, cô không nên tự giới thiệu trước hay sao? Dù cô biết tôi nhưng tôi vẫn chưa biết gì về cô đâu.”

“Ha ha…Đó là chuyện đương nhiên rồi.”

Người phụ nữ mỉm cười rồi đưa tay ra: “Tôi là Tiêu Thi Nhã của Tiêu gia, hân hạnh gặp mặt.”

“Hân hạnh, hân hạnh.”

Lương Siêu bắt tay đối phương theo bản năng nhưng sau khi lặp lại cái tên này hai lần, hai mắt hắn đột nhiên trừng lớn, miệng há hốc tưởng chừng như có thể nhét được ba quả trứng vào miệng!

Hắn đã từng nghe qua cái tên này nhưng lại chưa từng để ý tới.

“Tuyệt thế song kiều của đế kinh, một là Diệp Khuynh Thành của Diệp gia còn người còn lại chính là Tiêu Thi Nhã!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.