Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau.

Lương Siêu vừa tỉnh dậy đã nhận được một cuộc điện thoại từ Miller: "Thưa chủ nhân, nhiệm vụ móc sạch Mộ gia đã thất bại."

Trong giọng điệu của Miller thể hiện lên sự chán nản sa sút tinh thần không thể diễn tả được, khi Lương Siêu hỏi kỹ ra mới biết được nguyên nhân chủ yếu dẫn đến sự thất bại! Lý do là bị cái tên cung phụng đứng đầu Mục gia kia gây khó dễ!

"Chủ nhân à, tôi vốn đã gần thuyết phục được Mộ Vân Thao rồi nhưng đúng vào thời khắc quan trọng nhất thì lão già Hồ Thiên Trì đấy lại đột nhiên xuất hiện để phá vỡ cục diện! Vì ông ta mới khiến kế hoạch thất bại trong gang tấc!"

"Hồ Thiên Trì."

Lương Siêu lẩm bẩm, hắn đang suy nghĩ làm sao có thể tiêu diệt được cái cao thủ ở kỳ Kim Đan này.

Miller lại nói: "Với cả chủ nhân à, tôi còn có một tin tức khác muốn nói cho ngài."

"Gần đây, ma cà rồng đã đánh lén tiến vào Viêm Hạ rồi, chắc chắn sẽ có một động thái lớn."

“Vậy sao!?”

Nghe được lời này Lương Siêu đột nhiên trở nên vô cùng hăng hái, bởi vì trước đó hắn thấy hơi chán một chút, nhiều ma cà rồng như vậy mà sao đi đâu ngủ đông lâu thế, như kiểu không hề có ý định dựng đầu xuất hiện cả, nhưng bây giờ cuối cùng cũng không kìm được mà xuất hiện rồi.

“Nói nghe xem nào, lần này ma cà rồng mấy người muốn làm gì?"

“Vị quỷ vương kia của chúng tôi hạ xuống một thông báo ngầm, nói là ông ta về cơ bản đã thiết lập xong bẫy rồi, mọi việc đều xong, chỉ còn chờ đợi phân đội nhỏ của tổng bộ Võ Minh chui đầu vào thôi.”

“Vị quỷ vương đó còn đặt một cái tên tao nhã cho thế cục mà ông ta tạo ra lần này là bữa tiệc đẫm máu."

“Mà mục tiêu hàng đầu của ông ta chính là những thiên tài tinh anh mang trong mình thể chất đặc biệt ở trong Long Đường của tổng bộ Võ Minh, và đặc biệt hơn cả chính là nhằm vào trưởng lão xử phạt Mặc Vân kia.

Mặc Vân?

Lương Siêu giật mình: "Ý cậu là kiếm tôn giả Mặc Vân ư?”

“Vâng, chính là ông ta.”

“Chậc chậc…”

“Quỷ vương của các ngươi cũng có khẩu vị lớn quá đất!”

Bởi vì hắn và Mạc Vân trước đây từng so chiêu qua cho nên hắn cũng khá biết rõ về thực lực của ông ta, phỏng đoán một khiêm tốn thì ông ta tu vi ở cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, thậm chí đã bước đầu ngưng luyện ra nguyên mẫu Nguyên Anh ở thời kỳ đầu rồi!

Hơn nữa, ông ta còn là một người tu luyện kiếm rất mạnh, ngay cả khi đối mặt với những cường giả Nguyên Anh cũng dư sức đánh một trận ra hồn!

Sau đó, Lương Siêu nghĩ lại, đột nhiên trong não nảy ra một một ý tưởng khá hay.

Miller này, tộc ma cà rồng mấy người về cơ bản là dựa vào việc uống máu để cải thiện sức mạnh của chính mình, vậy cậu cũng có thể uống máu của đồng loại không?"

"Tất nhiên là được.”



Miller gật đầu trong tiềm thức và nói: "Máu của người cùng tộc là ma cà rồng, đối với chúng tôi mà nói chính là loại máu tốt nhất, hiệu quả nâng cao thực lực của chúng ta khi hút máu đó gần như tăng lên gấp mấy lần so với hút máu của nhân loại có thể chất đặc biệt!"

“Có điều ở trong tộc thuộc hạ nghiêm cấm hành vi đó, hai nữa một khi hút máu đồng loại của mình rất dễ bị trưởng lão trong tộc phát hiện ra, vì vậy rất ít người dám liều mình thử điều đó.”

“Ừ!”

Lương Siêu gật đầu, trầm ngâm một lát, hắn nói: "Hiện tại có một cơ hội có thể giúp sức mạnh cậu tăng lên tận trời, thậm chí thực lực có thể đạt tới cấp độ ma vương!"

"Cậu nguyện ý thử một lần chứ?"

"Hử?" Miller sửng sốt khi hắn nghe những lời đó, và sau khi nghe tất cả các kế hoạch của Lương Siêu, gã đã bị sốc đến mức hít thở không thông.

“Chủ nhân à, ngài có cần phải làm chuyện điên rồ đó không?”

Lương Siêu cười cười nói: “Viêm Hạ của chúng ta từ cổ chí kim có một câu nói như sau, “Liều ăn nhiều, không liều thì ăn ít.”

"Nếu thậm chí một chút mạo hiểm nhỏ như vậy mà cậu cũng không dám liều, thì thành tựu trong tương lai sẽ bị hạn chế, hai nữa với thiên phú tự thân của cậu hiện giờ có chờ cả đời cũng không đạt được tới cấp đầu của ma vương đâu.”

“Nói vậy thôi, tất nhiên tôi sẽ không ép cậu, có làm hay không là tùy, tôi sẽ chờ câu trả lời từ cậu.”

Nói xong liền cúp điện thoại.

Bíp bíp bíp...

Bên kia điện thoại, Miller nghe thấy âm thanh cúp máy từ trong điện thoại phát ra, gã nhất thời rơi vào sự đấu tranh.

Mãi đến trưa gã mới thực sự quyết tâm và gọi điện thoại, hai mắt của gã ta lúc này đều toát lên sự quyết liệt.

"Chủ nhân, tôi sẽ làm!"

"Xin chủ nhân hãy giúp tôi lần này! Đại ân đại đức vĩnh không dám quên!"

"Được."

"Vậy thì đến lúc đó xem xem biểu hiện của cậu thế nào.”

"Nhân tiện, cái vị ma vương kia của cậu định khi nào hành động?”

"Ngày mai, đêm khuya."

...

Mới chớp mắt, một ngày nữa đã trôi qua, vào buổi chiều, khoảng sáu giờ.

Tại một căn mật thất trong tổng bộ Võ Minh, Mặc Vân nhìn chín thanh niên nam nữ đứng cạnh nhau trước mặt mình, những người này là tất cả các tinh anh của Long Đường.



Mặc dù đối với loại quy mô lớn như tổng bộ Võ Minh mà nói, mỗi bọn họ đều giống như những đứa trẻ sơ sinh mà thôi.

Mặc Vân vốn là người không thích nói nhiều nên chỉ nói một câu.

"Lần này, sẽ không được phép để chừa một mống nào, giết sạch tất cả.”

“Tất cả nghe rõ chưa?”

Thần sắc của mọi người lúc này đều có vẻ khắc khổ đối với cái kiểu động viên trước trận chiến vừa đơn giản lại thô bạo như vầy, nhưng bọn họ cũng sớm đã quen với cái phong cách kiểu vầy của Mặc Vân, nên chỉ đành lần lượt gật đầu nói:

“Vâng!”

"Ừ, xuất phát."

Vào buổi tối 9 giờ như dự tính.

Mặc Vân mang theo đội của mình đến biệt thự ba tầng, nơi tổ chức tiệc ở tầng ba, những chiếc ô tô và xe máy sang trọng màu đỏ như máu được trưng bày trước mặt họ, mọi người đều dán mắt vào.

"Sư phụ à, màu sắc của những chiếc xe này đúng là phù hợp với sở thích của ma cà rồng bình thường, nhưng ... người không cảm thấy nơi này có phải quá yên tĩnh rồi không? Nó yên tĩnh một cách bất thường."

"Đúng vậy, Mặc trưởng lão, theo thông tin được biết ma cà rồng ở Đế Kinh sẽ tập trung ở đây tối nay, nhưng lại không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì?”

Mặc Vân nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói là cẩn thận có bẫy xong liền đi lên phía trước, đá tung cửa biệt thự đi vào.

Bên trong biệt thự là một mảng tối đen như mực.

Và khi một tinh anh trong Long Đường bật đèn trong sảnh lên, thì nhìn thấy một ma cà rồng với đôi tai và răng nanh sắc nhọn đang ngồi trên ghế sô pha ở vị trí chính giữa, hắn ta đang nhấm nháp một ly chứa chất lỏng màu đỏ sẫm với vẻ mặt mãn nguyện.

Đằng sau lưng hắn ta đang đứng hai hàng ma cà rồng.

Số lượng người ở hàng thứ nhất tương đối ít, chỉ có bốn người, nhưng đều là những ma cà rồng cấp cao có thực lực sánh ngang với cấp Kim Đan, số lượng người ở hàng thứ hai nhiều hơn một chút, tổng cộng là chín người, tất cả đều là ma cà rồng trung cấp, sức mạnh có thể sánh ngang với ma cà rồng ở cảnh giới Thiên Tượng.

“Ui trời…”

“Máu thơm ngon quá!”

Lúc này, tên thủ lĩnh quỷ vương đang ngồi ở trên so pha hớp một ngụm chất lỏng trong chén, cảm khái nói: "Quả nhiên là máu của những thiên tài tinh anh trong tổng bộ Võ Minh, uống một hớp này thôi đã khiến bổn vương đỡ tốn nửa tháng vất vả tu luyện rồi."

“Thằng khốn!” Thẩm Động lập tức giận dữ hét lên một tiếng, dùng cổ tay nắm chặt lấy huyết rìu, sở dĩ bọn họ phát hiện ra tung tích của đám ma cà rồng ở Đế Kinh này, mà chuẩn bị trước bao vây tiêu diệt, đều là do có một vài thành viên của Long Đường đã bị ma cà rồng ám sát vài ngày trước.

Nội tạng của bị moi ra, máu cũng bị rút cạn! Và thành viên Long Đường đó có mối quan hệ rất tốt với Thẩm Động khi còn sống.

Bây giờ nhìn thấy máu của người anh em mình bị uống một cách hưởng thụ như vậy, với tính tình nóng nảy của hắn sao có thể chịu được chứ? Quỷ vương hay không lúc này cũng không quan trọng nữa, cứ một rìu chém xuống cho thỏa cơn giận này mới được!

Gã ta không thể chờ đợi được nữa, vừa xông lên là đã tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình!

“Vấn Thiên tam thức, Kinh Lôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.