"Bộ đại sư, ngài đã bảo vệ Diệp gia tận mười năm, tôi cũng biết rõ tấm lòng của ngài đối với Diệp gia."
"Cho nên trước khi cha tôi lâm chung mới giao tôi và chị giao cho ngài chiếu cố, hai chị em chúng tôi luôn đối đãi với ngài như cha."
"Nói câu không dễ nghe, nếu không phải nhờ ngài, chỉ dựa vào một cô gái yếu ớt như chị thì tuyệt đối không xoay chuyển được tình thế, không thể gánh vác được chuyện gì!"
"Thần thủ hộ chân chính của Diệp gia không phải chị tôi, mà là ngài!"
". . ."
Nghe Diệp Tiêu khen như thế, trong lòng Bộ Hạo bắt đầu bay bổng, nhưng trên mặt lại không có phản ứng gì, còn rất khiêm tốn khoát tay áo.
"Tiểu thiếu gia, cậu đừng nói như vậy. Nói cho cùng Diệp gia vẫn là một gia tộc thương nghiệp, nếu như không có đại tiểu thư hợp lực chèo chống những năm qua thì Diệp gia sẽ không cưỡng ép ngừng lại xu hướng suy tàn."
"Không sai." Diệp Tiêu gật gật đầu, lại nói: "Nhưng hiện tại chị tôi hồ đồ, Bộ đại sư, chẳng lẽ ngài nhẫn tâm trơ mắt nhìn chị tôi bị sắc đẹp mê hoặc nhất thời mà triệt để huỷ hoại Diệp gia?"
Bộ Hạo nghe vậy vẫn thờ ơ.
"Nói thật với ngài, tôi từng đi chùa Thanh Lương mời phương trượng chủ trì nơi đó bốc một quẻ, quẻ tượng của phương trượng đại sư biểu hiện thằng nhãi họ Lương kia chính là tai tinh chuyển thế!"
"Ai đụng phải thì người đó không may! Nhất là giống như chị tôi, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513370/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.