Ngồi dưới bục giảng là một nam một nữ, nam Lương Siêu không biết, nhưng một nữ còn lại Lương Siêu liếc mắt một cái liền nhận ra, chính là đối tượng mình muốn bảo hộ.
Thượng Quan Nguyệt.
Bộ dang tiểu cô nương rất xinh đẹp, chẳng qua trang phục trên người lại làm cho người ta không cách nào khen ngợi nổi.
Quần jean rách ống, nhuộm cả đầu màu vàng, hơn nữa còn kẻ mắt lố lăng, son môi màu bạc sáng, nhìn có chỗ nào giống sinh viên chứ?
Rõ ràng là một tiểu thái muội!* (thuật ngữ xuất phát từ Đài Loan, chỉ những cô gái côn đồ hoặc trà trộn với côn đồ)
"Khụ..."
Lúng túng ho khan một tiếng, Lương Siêu nói:
"Làm phiền một chút, những người khác trong lớp đâu? Sao chỉ có hai người?"
Nam sinh kia cười khổ một tiếng, dí dỏm nói: "Thầy, thầy muốn nghe sự thật hay nói dối? Sự thật có thể làm tổn thương thầy đó, còn nói dối thì có thể thầy chấp nhận được."
"A, vậy trước tiên nghe lời nói dối đi."
"Được."
Nam sinh kia lập tức lấy ra một xấp giấy xin nghỉ phép giao lên, Lương Siêu quét mắt, nguyên nhân xin nghỉ phần lớn là bởi vì bệnh nặng ở nhà, hoặc là trong nhà có thân nhân qua đời.
Ừm, thật sự là cái gì cũng nói được.
"Còn sự thật thì sao?"
Lương Siêu tò mò hỏi một câu, nam sinh kia lại nói: "Thật là... Một phần ba trong số người nghỉ đang ngủ trong ký túc xá, một phần ba chơi game trong quán cà phê Internet, còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513131/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.