Hai người nhìn nhau và chỉ vào tấm ngọc bài, hỏi: “Vật này để làm gì?”
“Có thứ này, tất cả những người đứng bên ngoài đều nghe theo lệnh của tôi. Thậm chí tôi còn có thể ra lệnh cho bọn họ điều trực thăng tới đây, sao nào?”
Sau khi nghe xong, cả hai nhìn hắn với vẻ hoài nghi.
Bọn họ không tin cho đến khi đẩy Lương Siêu ra thì thấy khi hắn giơ đồ lên, thủ lĩnh ở bên ngoài nhất thời lộ vẻ cung kính.
“Được.”
“Vậy bây giờ lập tức ra lệnh cho bọn họ điều trực thăng tới đây! Tốt nhất là đừng giở trò, nếu không thì vẫn là câu lúc nãy, chơi đến cùng!”
“Không thành vấn đề.”
Lương Siêu sẵn sàng làm theo. Hắn lập tức hét với thủ lĩnh bên ngoài: “Mau, đi điều trực thăng tới đây!”
Hiện tại vẫn còn nguy hiểm nên hắn không dám đánh cược với sức mạnh của đống đạn pháo. Do đó, cơ hội sống duy nhất lúc này chỉ có thể tìm ở đường trực thăng.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Lương Siêu, đám người bên dưới do dự một lúc rồi lập tức làm theo. Một lúc sau, một chiếc trực thăng được nạp đầy nhiên liệu đã đáp xuống nóc tòa nhà.
Thấy vậy, vẻ mặt của hai tên lính đánh thuê vô cùng kích động. Bọn họ kéo Thượng Quan Nguyệt lên nóc tòa nhà. Lúc đang chuẩn bị lên trực thăng, Lương Siêu đột nhiên ngăn bọn họ lại rồi nói: “Để đề phòng, tôi lên cùng hai người được không?”
“Này, mày tưởng hai bọn tao là đồ ngu đấy à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2510712/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.