Lăng Vũ rời đi chưa được bao lâu, Cơ Lăng Tuyết vừa nghe tin đã chạy tới.
Nhìn thấy Lương Siêu nằm trên bệ đá, máu tươi đầm đìa, vết sẹo trên người khắp nơi, bà ta gọi như thế nào hắn cũng không tỉnh lại!
Cơ Lăng Tuyết lập tức nổi giận!
Bà ta đột nhiên nheo mắt lại, sát khí tỏa ra khiến cho nhiệt độ của toàn bộ hầm ngục giảm mạnh!
"Tử Yên, con hãy ở đây chăm sóc cho Tiểu Siêu."
Sau khi nói xong, bà ta để lại một lọ đan dược cho Hạ Tử Yên rồi tức giận rời đi.
Thiên Huyền không có con nên Lương Siêu là học trò được ông ấy coi trọng nhất. Vì thế, Cơ Lăng Tuyết đã coi Lương Siêu như là con của mình từ lâu.
Bây giờ trông thấy con trai mình bị đánh đến mức hấp hối như thế, người làm mẹ như bà ta phải làm sao đây?
"Lương Siêu!"
Bà ta vội lao đến chỗ của đối phương để trả thù!
Đây là những gì Cơ Lăng Tuyết nghĩ vào lúc này!
Hạ Tử Yên trước đó còn đang ngơ ngác, đến lúc này mới tỉnh táo lại. Cô vội chạy tới đỡ Lương Siêu dậy, vừa lau vết máu trên người hắn vừa lẩm bẩm: "Anh đừng làm tôi sợ!"
"Tôi chưa từng thấy anh bị thương như vậy bao giờ. Có phải trước đó anh vẫn luôn nhịn đau phải không?"
Sau khi nói xong, cô cảm thấy có gì đó không đúng.
Máu không hề bị bết dính, không hề có mùi tanh mà lại có mùi hăng hắc.
Khi nhìn kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2510697/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.